Đảo Nhỏ Có Chim Bay
Đảo Nhỏ Có Chim Bay
Đang ra 1 tháng
8 chương
44 52
12345
Đánh giá: 5/5 từ 2 nhận xét

Editor: bầu trời xanh ngày hạ

Câu chuyện cứu rỗi nhẹ nhàng, ngọt ngào. 

Trước sau nam chính vẫn là một người, chỉ đổi tên.

1.

Năm lớp 11, năm nhộn nhịp nhất của thị trấn nhỏ ven biển này, Tống Ngư gặp một học sinh chuyển trường. Cô thề rằng mình chưa từng thấy ai đẹp trai đến vậy.  

Đẹp đến mức nhiều năm sau cô vẫn nhớ mãi khoảnh khắc đó, anh đứng trên bục giảng, gương mặt lạnh lùng xa cách, tự giới thiệu: “Chào mọi người, tôi là Lục Tư Uyên.”

Giáo viên sắp xếp để Tống Ngư ngồi cùng bàn và giúp đỡ học sinh mới.  

Cô vui vẻ đồng ý, nhưng dường như chính cô lại làm phiền anh nhiều hơn.

Tiếp xúc lâu dần, Tống Ngư nhận ra Lục Tư Uyên luôn cau mày, như thể có hàng ngàn nỗi niềm chất chứa trong lòng.  

Cuối cùng, vào một đêm mưa tầm tã, cô biết được tất cả bí mật của anh.  

2.

Mùa hè năm đó, điều Tống Ngư thích nhất là vào mỗi buổi chiều tà, ngồi trên tảng đá ven biển và nghe anh hát.  

Cô gái nhỏ rạng rỡ ấy luôn kéo anh chạy dọc bờ biển mỗi khi nhận ra anh buồn, ríu rít kể về ước mơ của mình.  

Cứ ngỡ những ngày tháng ấy sẽ mãi tiếp diễn, nhưng vào một ngày trước kỳ thi đại học Lục Tư Uyên rời đi.  

Thị trấn vẫn nhộn nhịp như lúc anh đến.  

Mọi người nói rằng anh được bố ruột đón về để tận hưởng cuộc sống tốt đẹp hơn.  

3.

Bảy năm sau gặp lại, Dư Tiêu gần như nhận ra Tống Ngư ngay lập tức.  

Thời gian dường như không để lại dấu vết trên người cô. Cô vẫn buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng, gương mặt trắng trẻo không khác gì trong ký ức, khi cười vẫn khiến đôi mắt cong cong dịu dàng.  

Nhưng dường như cô không còn hay cười như trước nữa.  

---

Một ngày nọ, Dư Tiêu tựa vào quầy, chỉ vào bức ảnh trong khung, cố tình trêu chọc cô: “Người này là ai vậy?”

Tống Ngư nhanh chóng úp khung ảnh xuống, trả lời qua loa: "Một người bạn." 

“Bạn? Tôi thấy nên gọi là bạn trai mới đúng chứ.”

Gặp lại sau nhiều năm, đồng hành chính là khởi đầu của tình yêu.

Các số gần nhất