Trường Tuệ tốt xấu gì thì cũng là linh vật, cho dù vô dụng đến đâu tất nhiên vẫn mạnh hơn người phàm, thế nên nàng không quen bị ai đó nắm tay dắt đi.
Dù con đường phủ tuyết có trơn, nàng cũng không đến mức không ai dìu là lập tức ngã sấp mặt. Vì vậy, chỉ chốc lát sau, nàng đã rút tay khỏi lòng bàn tay Mộ Giáng Tuyết. Hắn nghiêng đầu nhìn nàng nhưng không ép buộc.
"Sư tôn đang cầm gì vậy?"
"Hải đường ngọt quả."
Hai người sóng vai bước đi trong cung, hai bên là tường gạch xanh ngói đỏ, cách vài bước lại treo một chiếc đèn Lưu Cầu bảy màu, khiến vương cung vốn lạnh lẽo, uy nghiêm cũng nhuốm thêm đôi phần ấm áp.
Thỉnh thoảng, thị vệ tuần đêm đi ngang qua, trông thấy bọn họ liền lặng lẽ hành lễ. Giữa không gian yên tĩnh, Mộ Giáng Tuyết chợt cất giọng:
"Điện hạ tặng sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT