"Trời đất quỷ thần ơi, đứa nào cả gan dám trộm đồ ăn của bà đây?"

Thôn Tiểu Hoắc vốn yên tĩnh, bỗng chốc bị xé toạc bởi tiếng gào đầy tức giận.

Đang mùa thu hoạch, ai nấy đều cắm cúi làm việc. Gặt hái được bao nhiêu cũng là của nhà mình, thế nên chẳng ai muốn lười biếng, chỉ mong làm nhiều hơn người khác, cố gắng hết sức để thu về thật nhiều lương thực.

Nhưng tiếng gào giận dữ kia khiến mọi người phải dừng tay, ngẩng đầu nhìn sang.

Vừa nhìn qua, ai nấy đều bình tĩnh lại. À, lại là mụ Cát Hồng Hoa.

Lần này lại có chuyện gì nữa đây?

Chuyện Cát Hồng Hoa làm ầm ĩ chẳng có gì lạ. Ngày nào bà ta không quậy phá mới là chuyện hiếm có.

Dù không ai thèm để ý, nhưng bà ta vẫn có thể một mình gây náo loạn. Cũng may hai năm nay hai đứa con trai bà ta trở về, tiếng ồn ào cũng bớt đi phần nào. Hồi trước, hai đứa nó bị đưa đi cải tạo lao động, bà ta như có thù với cả thôn. Nếu vô tình đắc tội bà ta, bà ta lập tức vác cuốc xông thẳng đến nhà người ta quyết sống mái một phen.

Đến cả nhà Lưu Tam Căn – nơi Tô Tiến Sơn làm việc – cũng từng chịu khổ. Cả cái nồi cũng bị bà ta đập vỡ. Ngay cả vị đại đội trưởng mới nhậm chức cũng phải nhượng bộ bà ta vài phần.

Lúc này, Cát Hồng Hoa chống nạnh, cổ họng vẫn còn gào chửi, chửi đến mức lôi cả tổ tiên mười tám đời tên trộm ra mà nguyền rủa.

Vừa nốc một ngụm nước trong vò sành, chuẩn bị tiếp tục chửi nữa thì chồng bà ta – Tô Tiến Sơn – xách một cái giỏ trúc đi tới.

Ông ta ho khan rồi nói nhỏ: "Thôi đừng chửi nữa."

Cát Hồng Hoa hừ lạnh: "Tôi sợ ai chứ? Dám cả gan bắt nạt tôi, tôi không để yên đâu!"

Tô Tiến Sơn nhẹ nhàng mở nắp rơm đậy trên giỏ trúc ra, để lộ bên trong là mấy cây cải trắng tươi ngon.

Cát Hồng Hoa: ...

Tiêu rồi, lần này lại chửi nhầm nhà mình.

Bà ta vội vàng nhổ ba cái "phì phì phì" cho đỡ xui, rồi nhỏ giọng hỏi: "Ông hái rau làm gì thế?"

Tô Tiến Sơn cười híp mắt: "Tôi mang về cho bà, đỡ phải đi một chuyến."

Cát Hồng Hoa đỏ mặt, có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn cứng miệng: "Được rồi, đúng là lắm chuyện!"

Nói rồi, bà ta quay người lớn giọng tuyên bố: "Nể mặt ông nhà tôi, lần này tôi bỏ qua. Nhưng nếu ai còn dám trộm đồ ăn của bà đây nữa, bà đây nhất định không để yên!"

Mắng oan? Không đời nào bà ta thừa nhận. Chửi cũng đã chửi rồi, phải chửi cho ra ngô ra khoai. Huống hồ, mấy kẻ bị chửi cũng đáng đời, ai biết bọn họ sau lưng đã nói xấu nhà bà ta thế nào. Bị mắng một trận cũng chẳng oan uổng gì.

Những năm qua, nếu bà ta không cứng rắn, không biết nhà mình còn bị bắt nạt đến mức nào.

Hai đứa con trai vừa bị đưa đi cải tạo lao động, đã có kẻ tới làm mai, muốn gả con gái bà ta cho một lão già độc thân. Thậm chí còn có người nhắm đến con dâu bà ta, muốn gả cho một gã đàn ông goá vợ có mấy đứa con nhỏ.

Người trong thôn hễ có cơ hội là giẫm đạp, ngay trước mặt cũng dám chỉ trỏ, bàn tán về gia đình bà ta.

Nhà Lưu Tam Căn lại càng quá đáng. Con trai lão – Lưu Tiểu Cường – có quan hệ tốt với Hoắc Triều Dương, mà Hoắc Triều Dương lại là người yêu của một nữ thanh niên trí thức từ thành phố đến. Nhờ vậy, bọn họ thao túng cả đội sản xuất, giúp Lưu Tam Căn leo lên chức đại đội trưởng.

Muốn lấy lòng đám thanh niên trí thức kia, Lưu Tam Căn cố tình giao cho nhà bà ta toàn những việc nặng nhọc, điểm công thì tính thiếu. Còn bày trò gây sự, muốn kéo cả nhà bà ta ra làm vật hy sinh.

Mấy lãnh đạo trước kia thân thiết với Tô Tiến Sơn, không ai ra mặt giúp đỡ. Không còn cách nào khác, Tô Tiến Sơn bèn bàn với vợ: "Phải tìm cách đối phó với Lưu Tam Căn."

Hai vợ chồng suy tính hồi lâu, thấy mọi chuyện có gì đó không ổn. Đầu tiên là con gái gặp chuyện, sau đó là hai đứa con trai bị đưa đi cải tạo, nên họ cũng không dám manh động, sợ lại bị vạ lây. Thế là họ quyết định chơi chiêu: một người đóng vai mặt đỏ, một người đóng vai mặt trắng, ít nhất cũng phải giữ được đường lui.

Bà ta đập vỡ nồi nhà họ Lưu, cầm dây thừng đến cửa nhà Lưu Tam Căn làm um sùm, doạ sẽ treo cổ ngay trước cổng. Trong khi đó, Tô Tiến Sơn thì đi tìm lãnh đạo cũ để tố cáo, nói rằng bà ta bị Lưu Tam Căn ép đến đường cùng.

Kết quả là Lưu Tam Căn cũng sợ xanh mặt, từ đó không dám động vào nhà họ Tô nữa. Những kẻ khác trong thôn cũng dần dần kiêng dè.

Cát Hồng Hoa hiểu rõ một điều: người hiền thì bị người ta bắt nạt, còn con trâu già mà hiền là xác định suốt đời chỉ biết cày kéo.

Lần này chửi xong một trận, bà ta cũng thấy thoải mái hẳn. Xoay người lặng lẽ về nhà chuẩn bị nấu cơm.

Để đứa con gái hoàng hoa khuê nữ của bà ở nhà một mình, bà không yên tâm

Bà đang định rời đi thì hai thằng con trai vác đòn gánh xông tới, từ xa đã lớn tiếng gọi:

“Mẹ, có chuyện gì vậy? Ai bắt nạt mẹ à?”

Nhìn hai đứa con trai cao lớn trước mặt, Cát Hồng Hoa cảm thấy yên lòng, cười nói:

“Không có gì đâu, chỉ là chuyện nhỏ thôi. Hai đứa tới đây làm gì? Mau đi làm việc đi. Ba con đã lớn tuổi, đừng để ông ấy quá mệt mỏi. Các con cũng vất vả rồi.”

Đứa con trai cả, Tô Hướng Đông, liền nói:

“Con với Lão Nhị đang làm việc, nghe thấy mẹ gọi tưởng có người bắt nạt mẹ, nên chạy đến đây.”

Phía sau, Tô Hướng Nam – người gầy hơn một chút – mỉm cười nói:

“Anh cả đúng là lo xa quá! Có con ở đây, ai dám bắt nạt mẹ chứ?” Nếu thật sự có kẻ nào dám động vào nhà hắn, hắn sẽ đi đốt nhà kẻ đó ngay trong đêm, để cả năm không có củi lửa mà dùng.

Cát Hồng Hoa lắc đầu:

“Lúc các con không có nhà, cũng chẳng ai dám bắt nạt mẹ đâu.”

Đôi mắt Tô Hướng Đông đỏ hoe, nghẹn ngào nói:

“Mẹ, mấy năm qua mẹ đã chịu khổ nhiều rồi. Xuân Lan kể hết cho con nghe rồi, mẹ đã phải chịu bao nhiêu là cay đắng.”

“Thôi được rồi, nói bao nhiêu lần rồi, mau làm việc đi. Mẹ phải đi nấu cơm đây. Hôm nay Xuân Lan phải về nhà mẹ đẻ, trong nhà không có ai nấu cơm đâu.”

“Mẹ mau về đi, cứ nấu món đơn giản thôi, đừng vất vả quá.” Tô Hướng Đông vội vàng dặn dò.

Tô Hướng Nam cũng nói:

“Mẹ, trưa nay mẹ đừng chừa phần cơm cho con. Con có mang theo hai cái bánh bao, lát nữa sẽ lên trấn một chuyến.”

Vẫn im lặng nãy giờ, Tô Tiến Sơn không hài lòng hỏi:

“Lên trấn làm gì? Đừng có giao du với đám người không ra gì ngoài đó.”

“Không phải đi gây chuyện, chỉ là đi xem thử thôi. Chính sách bây giờ khác rồi, con cũng muốn học hỏi thêm. Ba cũng nên ra trấn nhiều hơn một chút.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play