Đạo diễn Lưu hơi do dự, trực giác nói với ông ấy rằng một đứa trẻ nhỏ như vậy không cần thiết phải lừa ông ấy, nhưng sao cô bé lại biết được?

“Cháu… sao cháu biết chuyện này?”

“Tiểu Tinh Tinh biết xem tướng.”

Tiểu Tinh Tinh cười híp mắt nhìn ông ấy: “Chú, chú đẻ vào giờ Thân (15h-17h), có hai chị gái, một em trai, chú là người thứ ba trong gia đình.”

“Gia đình khá giả, trên mức trung bình, 25 tuổi mệnh phạm đào hoa, kết hôn với người vợ hiện tại.”

“Mãi đến bốn mươi tuổi chú mới có đứa con trai hiện tại, con trai của chú năm tuổi rồi.”

“Học ở học viện quý tộc tư thục.”

Đạo diễn Lưu: !!!

Cô bé nói không sai chữ nào!

Quả thật ông ấy và vợ đã đến với nhau khi họ hai mươi lăm tuổi.

Chuyện này ông ấy chưa từng nói với ai, làm sao cô bé biết được?

Điều tra ông ấy ư?

Một đứa trẻ nhỏ như vậy lấy đâu ra quyền điều tra?

Với cả giờ sinh của ông ấy nữa, ngay cả vợ ông ấy cũng không biết...

Vẻ mặt của đạo diễn Lưu thay đổi: “Vậy cháu có thể tính được con trai chú sẽ xảy ra chuyện gì không?”

Tiểu Tinh Tinh gật đầu, nhắm mắt lại, trong đầu tưởng tượng ra cảnh tương lai: “Hôm nay vợ chú đi làm tóc, vì thời gian khá lâu nên không kịp đón con trai chú, vợ chú nhờ bạn của mình đi đón.”

“Nhưng bạn của vợ chú là một người xấu, báo tin con chú chú tan học cho người có ân oán với chú. Người đó sẽ giao con trai chú cho bọn buôn người, còn bạn của vợ chú sẽ cố tình đến muộn.”

“Con trai của chú sẽ bị người kia bắt đi, bán cho một thôn nhỏ.”

Đạo diễn Lưu hít sâu: “Nhưng con trai chú đang học ở học viện tư thục! Giáo viên sẽ không dễ dàng để con chú đi.”

Tiểu Tinh Tinh gật đầu: “Ừm, người đó ấy sẽ giải thích với giáo viên, người đó biết tên, biệt danh của con trai chú, tên vợ chồng chú và WeChat của chú. Người đó cũng quen biết với vợ chồng chú.”

Đạo diễn Lưu: !!!

Đạo diễn Lưu run tay lấy điện thoại di động ra gọi cho vợ, vừa kết nối được, ông ấy hỏi: “Em đang ở đâu?”

“Anh có đi đón Tiểu Khang chưa?”

Vợ chú ấy sững sờ một lúc rồi nói: “Em đang làm tóc, không kịp đi đón, em vừa lên máy uốn tóc, để Thiến Thiến đi đón hộ.”

Giống y hệt lời Tiểu Tinh Tinh nói!

Những lời Đường Ứng nói lại hiện lên trong đầu đạo diễn Lưu, Tiểu Tinh Tinh là đệ tử của quan chủ đạo quán Thái Vân!

Đạo diễn Lưu hít một hơi sâu rồi nói: “Đi đón Tiểu Khang ngay!”

Vợ chú ấy có chút do dự: “Nhưng em vừa mới lên máy uốn tóc… Bình thường Thiến Thiến cũng giúp chúng ta đón, không sao đâu mà…”

“Anh sao thế?”

Đầu đạo diễn Lưu ong ong, giọng điệu có chút lạnh lùng: “Bây giờ em đi đón con ngay, đừng làm tóc nữa, tóc quan trọng hay là con trai quan trọng?”

Vợ chú ấy cũng hoảng hốt: “Sao tự nhiên anh lại như thế?”

“Anh bảo em đi thì em đi đi! Nếu không Tiểu Khang sẽ bị bọn buôn người bắt đi đấy!”

“Cái gì?!”

Nghe vậy, bà ấy lập tức hoảng sợ, nhanh chóng nhờ người ở tiệm cắt tóc giúp lấy máy uốn tóc rồi lái xe thẳng đến trường mẫu giáo.

Khi đến nơi, đúng lúc nhìn thấy Tiểu Khang đang chuẩn bị bước ra, giáo viên dắt tay cậu bé, trước mặt họ là một người đàn ông!

Bà ấy sợ đến mức tý thì hồn bay phách tán, nhanh chóng xuống xe, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến đó: “Tiểu Khang!!”

Nghe thấy tiếng gọi, người đàn ông quay đầu lại, ánh mắt thoáng lộ vẻ hoảng sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, cười nói: “Chị dâu, sao chị lại ở đây?” ( app truyện TᎽT )

“Vừa làm tóc à?”

Vợ đạo diễn Lưu ôm Tiểu Khang, cảnh giác nhìn hắn ta: “Sao cậu lại ở đây?”

“Em đang ăn cơm ở gần đây, Thiến Thiến nói chị không có thời gian đến đón Tiểu Khang. Cô ấy lại bị kẹt xe nên em đến đón giúp.”

Hắn ta mỉm cười vô tội: “Nếu chị dâu đến rồi, chúng ta đi cùng nhau nhé?”

“Không cần.” Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  TY T và web t ytnovel.

Vợ đạo diễn Lưu càng tin tưởng chồng mình hơn, vả lại trước đây chồng bà ấy cũng không hoà hợp gì với hắn ta, cái gì mà đang đi ăn gần đây, sao có thể trùng hợp thế được?

Từ khi nào hắn ta quen biết Thiến Thiến thế?

Còn gọi thân mật như vậy?

Vợ đạo diễn Lưu hơi nghi ngờ, nhưng không để lộ ra ngoài, lòng bàn tay đổ mồ hôi: “Lão Lưu bảo tôi đưa Tiểu Khang về quê thăm bố mẹ, chúng tôi đi trước đây.”

Vừa nói, bà ấy vừa ôm Tiểu Khang đi về phía xe mình.

Lái xe đi thật nhanh.

Người đàn ông nhìn theo, ánh mắt u ám đi vài phần, nhưng vẫn mỉm cười vẫy tay chào giáo viên của Tiểu Khang rồi rời đi.

Nhận được điện thoại báo bình an của vợ, đạo diễn Lưu thở phào nhẹ nhõm.

Nghe vợ kể về người đó, sắc mặt ông ấy tối sầm: “Hôm qua hắn ta đăng trên vòng bạn bè là đang chơi ở thành phố B mà hôm nay đã về rồi?”

Rất rõ ràng, tin đăng trên vòng bạn bè của hắn ta sẽ dùng để làm chứng cứ ngoại phạm.

Vợ của đạo diễn Lưu cũng rất sợ hãi.

Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt nhìn Tiểu Tinh Tinh của đạo diễn Lưu càng sáng ngời.

“Tiểu Tinh Tinh, cháu tuyệt vời quá!”

Tiểu Tinh Tinh gãi đầu cười: “Là sư phụ dạy giỏi.”

Đạo diễn Lưu mỉm cười, lấy một tấm thẻ trong túi ra đưa cho cô bé: “Nếu không có cháu, chú cũng không biết Tiểu Khang sẽ gặp chuyện nguy hiểm thế nào, trong tấm thẻ này có một triệu tệ, cháu cầm lấy đi.”

“Bao giờ về chú sẽ đưa thêm cho cháu.”

Đây chính là ân nhân cứu mạng Tiểu Khang nhà bọn họ!

Tiểu Tinh Tinh nhớ tới lời sư phụ nói, cô bé nhận lấy: “Vâng ạ.”

Sư phụ đã nói xem bói thì phải nhận vàng, nếu không sẽ gặp xui xẻo!

Nhưng cô bé không biết một triệu tệ là bao nhiêu tiền, cô bé vẫn còn nhỏ, chưa biết gì về tiền bạc.

Nhưng cô bé biết sư phụ thường dùng một phần trong tổng số tiền đó để sửa chữa đạo quán, một phần đi quyên góp từ thiện. Sư phụ nói, điều này có thể bù đắp một chút nhân quả của việc tiết lộ thiên cơ.

Trong lòng đạo diễn Lưu, Tiểu Tinh Tinh bỗng chốc đã trở thành ân nhân cứu mạng, địa vị cũng vì thế mà thăng cao.

“Vậy Tiểu Tinh Tinh, chỗ cháu có có phù văn nào có thể bán cho chú không?”

Đạo diễn Lưu hồi hộp xoa tay, trong lòng ống ấy vẫn cảm thấy bất an!

Ông ấy chỉ có một đứa con trai này thôi.

“Có ạ, có bùa bình an và bùa chống kẻ gian.”

Tiểu Tinh Tinh lấy hai lá bùa từ trong túi ra, đưa cho đạo diễn Lưu, đạo diễn Lưu nhanh chóng nhận lấy: “Lát nữa chú sẽ chuyển hết cho cháu!”

“Một tấm bao nhiêu tiền?”

Tiểu Tinh Tinh lắc đầu: “Tặng cho chú.”

Tiểu Tinh Tinh giơ thạch trong tay lên nói: “Chú cho cháu ăn thạch.”

Vì vậy, cô bé cũng muốn tặng thứ gì đó cho chú!

Đạo diễn Lưu nghe cô bé nói, cảm thấy ấm áp trong lòng, nhưng ông ấy không muốn bắt nạt trẻ nhỏ, miệng thì đồng ý, nhưng lại âm thầm tìm cách chuyển tiền cho cô bé.

Việc cho đi nhiều chưa bao giờ là sai!

Tô Bắc ở bên cạnh: …

Cậu ấy là người tin vào khoa học, nhưng những gì cậu ấy vừa nhìn thấy, nghe thấy đã phá vỡ tam quan của cậu ấy.

Cục bột nhỏ... biết bói toán thật ư?

Lại còn bói chính xác như vậy...

Tô Bắc ngẩng đầu nhìn bầu trời, mặt trời không mọc hướng Tây, thời gian cũng không hề sai lệch mà nhỉ?

Cậu ấy tự nhéo mình, đau quá, không phải là mơ.

Vãi!

Huyền học thật đấy!

Hiện tại đạo diễn Lưu đối xử cực tốt với Tiểu Tinh Tinh, nghĩ đến xung đột trước đây của cô bé với Tô Bắc, ông ấy kéo cô bé sang một bên, sợ Tô Bắc bắt nạt cô bé.

Tô Bắc: …

Cạn lời.

Đạo diễn Lưu nói với Tiểu Tinh Tinh một số việc cần chú ý trong chương trình giải trí, để cô bé thoải mái, chương trình giải trí này không có kịch bản.

“Tiểu Tinh Tinh, cháu có muốn đổi cộng sự không?”

Đạo diễn Lưu suy nghĩ một lúc rồi hỏi.

Ông ấy lo lắng Tô Bắc bé sẽ bắt nạt cô.

Tiểu Tinh Tinh lắc đầu: “Cháu muốn anh trai nhỏ.”

Tiểu Tinh Tinh nhìn Tô Bắc, mặc dù anh trai nhỏ có hơi hung dữ, không thích cô bé cho lắm, nhưng ở bên cạnh anh trai nhỏ, cô bé luôn cảm thấy an tâm.

Điều này thật kỳ lạ, cô bé chỉ cảm thấy an tâm khi ở bên cạnh sư phụ và các sư huynh thôi.

Thấy cô bé nói như vậy, đạo diễn Lưu cũng không nói gì nữa.

Chẳng mấy chốc, “Bảy ngày nuôi trẻ” khởi máy.

Lần này, chương trình giải trí sẽ áp dụng phương thức livestream, không có bất kỳ dấu vết biên tập chỉnh sửa cắt ghép nào, cũng không có kịch bản, từ đầu đến cuối đều chân thật.

Khi tất cả các máy vừa bật lên, rất nhiều fan xuất hiện trong phòng livestream của “Bảy ngày nuôi trẻ”.

[Aaa, anh Bắc, chúng em đến rồi!]

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play