Núi Thái Vân, đạo quán Thái Vân.
Cục bột nhỏ ba tuổi rưỡi đang quỳ trên đệm hương bồ, trên tay cầm ba cây nhang, vẻ mặt nghiêm túc.
Cô bé kính cẩn vái lạy, đứng dậy, cắm hương xuống.
Ngẩng đầu nhìn lên, trước mặt cục bột nhỏ, người đang được cung phụng - Huyền Đô đại pháp sư.
Huyền Đô đại pháp sư là đệ tử của Thái Thượng Lão Quân, là đệ tử thân truyền duy nhất của Thái Thượng Lão Quân, địa vị cao, tuy cảm giác tồn tại rất thấp, nhưng thực lực lại cường đại.
Nghe sư phụ nói, tổ sư gia từng được Huyền Đô đại pháp sư chỉ điểm, hiểu được triết lý nhân sinh, từ đó mới xây dựng đạo quán Thái Vân.
Cục bột nhỏ liếc nhìn Huyền Đô đại pháp sư, sau đó đi đến trước cửa ngồi xuống.
Đôi tay mũm mĩm đỡ lấy đôi má nhỏ nhắn đang phồng lên, đôi mắt to sáng như quả nho đen, rất thông minh.
Hôm nay sư huynh cùng người trong thôn đi ra cổng thôn tiếp đón nhân viên đoàn làm phim rồi, sư phụ bảo cô bé ở trong đạo quán, sư phụ nói, hôm nay người có duyên đầu tiên, có duyên phận rất sâu đậm với cô bé.
Bảo cô bé chờ rồi rời đi cùng với người đó.
Cục bột nhỏ hơi thất vọng, không hiểu vì sao sư phụ lại muốn mình rời khỏi đạo quán, nhưng lời sư phụ nói, cô bé đành nghe theo.
Đạo quán Thái Vân nằm trên đỉnh núi Thái Vân. Mây mù xếp chồng lên nhau, bao quanh đạo quán Thái Vân, khiến toàn bộ đạo quán giống như tiên cảnh.
Tiếng bước chân vội vã từ xa chạy đến phá vỡ sự yên tĩnh nơi đây.
“Anh Bắc, nghe nói đạo quán này rất linh thiêng, chúng ta đã đến đây rồi thì tiện vào xem một chút đi? Gần đây cậu đen đủi kỳ quái lắm đó.”
Một thanh niên đeo kính gọng đen kéo một thanh niên khác lên núi.
Mây mù dần tan, để lộ khuôn mặt thanh niên đang bị kéo đi, thanh niên mặc bộ quần áo thời thượng ngầu lòi, mái tóc xoăn nhuộm màu xám* lộ ra một chút lười biếng, khuôn mặt sắc sảo nhưng vẫn có nét non nớt của trẻ con.
*
Đôi bông tai bạc trên tai trái tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo dưới nắng.
Vẻ mặt thanh niên có phần mất kiên nhẫn, nhưng nể tình đây anh em tốt của mình nên cũng không đẩy ra, để mặc người đó kéo mình đi.
“Tớ nói này, tên nhóc nhà cậu đứng có tin vào mấy cái thứ vớ vẩn này được không?”
“Tớ chỉ xui xẻo bình thường thôi mà.”
“Xui xẻo bình thường?” Âm thanh của thiếu niên đeo gọng kính đen cao vút: “Anh Bắc, cậu có hiểu lầm gì với hai chữ bình thường này không?”
“Được rồi, đến cũng đến rồi, dù sao thì cũng có vài trăm tệ thôi, vào xem xem?”
“Biết đâu được?”
Họ tới trước cổng lớn, hai người nhìn lên, thấy bên trong cánh cổng lớn trang nghiêm này có một cánh cửa khác, trên bậc cửa còn có cục bột nhỏ đang ngồi.
Trông cô bé không lớn lắm, cùng lắm là ba bốn tuổi, mặc một chiếc đạo bào nhỏ, mái tóc đen búi tròn trên đầu, ở giữa cài một cây trâm gỗ.
Cô bé dùng tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của mình, đôi mắt linh động nhìn về phía họ, dáng vẻ vừa non nớt vừa mềm mại, giống như một tiểu tiên đồng. Chỉ cần nhìn qua thôi cũng khiến tim người khác tan chảy.
Thiếu niên đeo gọng kính đen tràn đầy kinh ngạc: “Đạo quán này thật biết cách nuôi, cô bé này đáng yêu quá.”
Tô Bắc thoáng nhìn về phía cô bé, sau đó thu hồi ánh mắt, xoay người rời đi: “Đi thôi.”
“Này?! Anh Bắc, đừng đi mà!!!”
Thanh niên bên cạnh Tô Bắc vội vàng tóm lấy cậu ấy: “Còn chưa coi bói mà! Tớ nghi ngờ cậu bị tà ma bám lấy, nếu không thì là bị bị quỷ ám, thậm chí còn là quỷ xui xẻo nữa!”
Tô Bắc nhìn lại cô bé, trong đầu vô thức hiện lên dáng vẻ em gái khi còn nhỏ. Nếu như... nếu như em gái không mất tích, thì hẳn cũng phải lớn bằng tầm này rồi nhỉ? Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng TY T và web t ytnovel.
Trong lòng đau nhói, vẻ mặt Tô Bắc càng lạnh hơn: “Tôi nói rồi, không xem bói.”
“Đi thôi.”
Tô Bắc vừa bước ra một bước bèn cảm thấy chân mình hơi nặng, cậu ấy nhìn xuống thì thấy cục bột nhỏ vừa nãy còn ngồi ở phía bên kia, không biết đã chạy đến ôm chân mình từ lúc nào.
Tiểu Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn cậu ấy, hai mắt sáng ngời: “Anh chính là người có duyên với Tiểu Tinh Tinh hả?!”
“Tiểu Tinh Tinh đi cùng anh!!”
Anh trai nhỏ thật, thật đẹp trai!!
Thanh niên ở bên cạnh: !!!
“Em, em là ai? Không lẽ đạo quán này là do em mở hả? Em biết cải lão hoàn đồng à?!” ( truyện trên app t.y.t )
Vừa nãy cậu ta đã nhìn thấy rồi, chỉ trong nháy mắt, cô bé đã ở trước mặt họ, tốc độ này chắc chắn không phải là thứ mà một đứa trẻ ba bốn tuổi bình thường có thể đạt được!
Cậu ta từng nghe nói, quan chủ của đạo quán là một người đàn ông! Nhưng hiện tại chỉ có một mình cô bé này...
Không lẽ, vị quan chủ này không những biết cải lão hoàn đồng mà còn biết thay đổi giới tính?
Ôi vãi.
Lợi hại!
Thanh niên cảm thấy mình đến đúng chỗ rồi.
Tiểu Tinh Tinh nghiêng người liếc cậu ta một cái, nhẹ nhàng lắc đầu: “Không phải đâu, Tiểu Tinh Tinh không phải là quan chủ, sư phụ mới là quan chủ.”
“Vậy sư phụ của em…”
“Sư phụ đang đi ngao du bốn bể rồi. Mới đi ngày hôm qua ạ.”
Thanh niên: !!!
Anh Bắc, cậu thật sự rất xui xẻo!!! Chỉ chậm có một bước thôi!
Thanh niên nhìn Tô Bắc, phát hiện sắc mặt Tô Bắc lạnh lùng đến đáng sợ: “Buông ra.”
Tô Bắc nhìn cô bé dưới chân mình chằm chằm, không hiểu sao cô bé lại đột nhiên nhào tới.
“Sư phụ bói rồi, anh là người có duyên với Tiểu Tinh Tinh, sư phụ bảo em đi cùng anh.”
Tô Bắc: ???
Tô Bắc tức đến bật cười: “Đang lừa gạt anh đấy à?”
Tiểu Tinh Tinh không hiểu lừa gạt là gì, nhưng trực giác của cô bé cảm thấy đây không phải ý tốt, cô bé cau mày, khuôn mặt nhỏ nhăn lại: “Tiểu Tinh Tinh không có.”
Thanh niên ở bên cạnh vội vàng lên tiếng giúp đỡ: “Anh Bắc, vị quan chủ này bói toán rất giỏi, đạo quán Thái Vân này rất lợi hại, rất nổi tiếng trên mạng đó.”
“Nếu quan chủ đã bói như vậy, hay là... cậu đưa cô bé đi đi?”
Cậu ta cũng biết hoàn cảnh gia đình anh Bắc. Cậu ta với anh Bắc không chỉ là mối quan hệ cấp trên, cấp dưới mà còn là anh em tốt.
Cũng biết được, cô con gái út của nhà họ Tô đã mất tích từ ba năm trước.
Khi em gái Tô ra đời, anh Bắc đã khoe khoang trước mặt họ, nhưng sau đó...
Tính toán một chút, nếu em gái Tô vẫn còn, chắc cũng tầm tuổi như cục bột nhỏ này, khó trách anh Bắc lại phản ứng mạnh như vậy.
Nhưng cậu ta cảm thấy, anh Bắc cứ tiếp tục như vậy thì cũng không tốt, nếu quan chủ đã bói như vậy, lẽ nào cục bột nhỏ này đến đây là để đưa anh Bắc ra khỏi bóng ma?
Cậu ta cảm thấy mình đã nhìn thấu được sự thật.
Tiểu Tinh Tinh nhìn thanh niên bên cạnh, anh trai này đang giúp cô bé nói chuyện, Tiểu Tinh Tinh cười nhẹ với cậu ta, nói: “Cảm ơn anh trai nhỏ.”
“Anh trai nhỏ thật tốt bụng.”
Thanh niên được khen, trong lòng vui phơi phới, haha, đồ đệ của quan chủ khen mình, tốt quá! Nói không chừng mình có duyên với đạo quán này đó!
Tô Bắc nhìn hai người tương tác, cảm thấy câu nói “Anh trai nhỏ thật tốt bụng” hơi ngứa tai, cậu ấy cũng không biết vì sao mình lại phản ứng mạnh đối với câu nói này như vậy.
Tô Bắc tuỳ tiện xách cô bé lên, định đặt cô bé sang một bên, không ngờ cục bột nhỏ lại thẳng tay ôm lấy cổ cậu ấy, lúc ôm lấy cổ Tô Bắc, cô bé dùng mu bàn tay đẩy tên quỷ xui xẻo đang trèo trên lưng Tô Bắc xuống.
Cô bé đã nhìn thấy con quỷ này từ sớm rồi, nếu đã là người có duyên với cô, vậy thì không thể để tên quỷ này bắt nạt anh trai nữa.
Tên quỷ xui xẻo bị đẩy xuống, ngơ ngác ngồi trên mặt đất, ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tiểu Tinh Tinh, vẻ mặt lập tức trở lên sợ hãi, quay người muốn bỏ chạy.
Tiểu Tinh Tinh chộp lấy nó trên không trung rồi nhét thẳng nó vào chiếc bình sứ ngọc bích nhỏ ở thắt lưng.
Tô Bắc cảm thấy thân thể mình nhẹ nhõm, ngay sau đó, đôi má mềm mại đầy thịt của cục bột nhỏ dính vào mặt cậu ấy, cơ thể Tô Bắc cứng đờ, nghe thấy âm thanh mềm mại của cô bé: “Anh trai, anh muốn đưa Tiểu Tinh Tinh đi hả?”
Tô Bắc: …
Thanh niên bên cạnh lập tức nói: “Đưa đi đi, không phải cộng sự nhỏ của cậu vì bị bệnh mà không đến được hay sao? Vừa hay, Tiểu Tinh Tinh cũng trạc tuổi đấy.”
“Cứ vậy đi, coi như chúng ta bán cho quan chủ một ân tình, đến lúc đó việc của cậu cũng dễ giải quyết.”