Giọng điệu của Mạnh Hoan mang theo chút dò xét, nhưng rất nhẹ, nhẹ đến mức giống như tiện miệng nhắc tới vậy.
Để tránh Lận Bạc Chu từ chối thẳng thừng.
Nói xong, Mạnh Hoan khẽ mím môi, mắt mở to, trông như một con mèo ngoan ngoãn để mặc người ta vuốt ve bụng, rất nghe lời, khuôn mặt như đang viết rõ "Tuyệt đối không gây phiền toái, dễ nuôi, không chiếm chỗ, cầu xin phu quân mang ta đi cùng nha~".
Lận Bạc Chu hơi nhướn mày, khẽ "à" một tiếng, không rõ là cười hay không.
Hắn không ngờ lý do của Mạnh Hoan lại là vì chuyện này.
“Mao Thành Xương chưa chắc đã giữ được, bổn vương cũng chưa chắc sẽ xuất chinh.” Lận Bạc Chu nói như không có gì: “Hoan Hoan nghĩ nhiều quá rồi.”
Mạnh Hoan khó khăn nhích tới trước: “Nhưng phu quân vừa rồi còn nói khả năng hắn giữ không nổi là rất lớn còn gì.”
Lận Bạc Chu: “Phu quân đoán vậy có khi là đoán sai.”
“Sao lại sai được!” Mạnh Hoan biết hắn đang qua loa với mình, môi dưới trễ xuống: “Phu quân không muốn mang ta theo đúng không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT