Lận Bạc Chu từ nhỏ đã mắc bệnh về mắt, uống thuốc suốt mười mấy năm. Có lẽ vì bệnh vẫn tái phát không ít lần, nên thái độ của hắn đối với việc uống thuốc rất phức tạp.
Hắn luôn cảm thấy bệnh này không chữa khỏi được, uống thuốc chẳng khác nào làm cho có lệ.
Lận Bạc Chu uể oải nói: “Để đó đi.”
Du Cẩm vẫn kiên quyết đứng thẳng: “Vương gia, lão nô mà đi rồi, chỉ sợ người lại đổ thuốc vào chậu hoa mất thôi.”
Lận Bạc Chu: “Bổn vương uống.”
“Bây giờ phải uống, vương gia dạ dày kém, phải uống thuốc trước rồi mới dùng bữa.”
Dù Lận Bạc Chu có quyền cao chức trọng đến đâu thì chuyện ăn ở sinh hoạt vẫn phải tuân theo quy tắc của Du Cẩm.
Lận Bạc Chu nghiêng đầu, liếc mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt đầy ẩn ý: “Bổn vương đã cưới thê tử rồi, sao ngươi vẫn quản ta như trẻ con vậy?”
“……”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play