Gió mát thổi qua đình, khiến bầu không khí trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết.
Thiếu niên nói câu này, hai má đỏ bừng, giọng điệu kiên định, như thể trước đây đã chịu ấm ức gì to lớn, hôm nay phải trút hết một lần cho hả.
Du Cẩm kinh ngạc: “Vương phi…”
Mạnh Hoan hít vào một hơi thật sâu: “Đừng gọi ta là vương phi, hôm nay, gọi tên ta đi.”
Trong lời nói ẩn chứa sự chán ghét đối với hai chữ "vương phi".
Du Cẩm và tỳ nữ Phong Chi liếc nhìn nhau, không khuyên can nữa, chỉ lặng lẽ lùi lại, đi về hướng tẩm điện của Lận Bạc Chu.
Mạnh Hoan không thể nói rõ nguyên nhân khiến tâm trạng mình không tốt. Cậu cảm thấy bản thân không thuộc về thế giới quyền mưu này, luôn là một kẻ xông vào đầy lỗ mãng, như một con cừu non lạc vào bầy sói, mà trong bầy sói ấy, ai nấy đều khoác da cừu, khiến cậu chẳng thể phân biệt ai là đồng minh thực sự. Khi cậu hao tâm tổn trí để tìm kiếm, tất cả đều đã cởi bỏ lớp ngụy trang.
Mạnh Hoan là một con cừu nhỏ cô độc, dễ dàng sinh ra cảm giác mơ hồ.
Nếu ở thời cổ đại trong một gia đình bình thường, có lẽ cậu còn có thể sống sót nhờ vào nỗ lực của mình. Nhưng ngay khi vừa đến đây đã ở giữa chốn cung đình hầu tước, cậu không thể không liên quan đến những kẻ định đoạt thế cục của thế giới này, mỗi ngày đều phải sống trong căng thẳng. Khi liên tục căng thẳng quá lâu, sự mệt mỏi liền ập đến.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT