Hàng chữ trên trang đầu thu hút toàn bộ sự chú ý. Chung Tình nhìn chú, Chung Giang Hải chỉ vào dòng chữ nhỏ bên dưới: "Con đừng nhìn chú, hãy xem phần giới thiệu đi. Chú vừa thấy nó được dán trên cổng vườn trái cây đấy, nhanh lên."

Chung Tình nhìn theo tay chú, nội dung bên dưới rất phong phú.

Nam Thành được xem là vùng đất trái cây, khí hậu ấm áp, bốn mùa dễ chịu. Hầu hết các loại trái cây bốn mùa đều có thể trồng ở Nam Thành, trừ những loại đặc biệt ưa lạnh.

Không chỉ là thành phố du lịch nổi tiếng, trái cây ở Nam Thành cũng rất nổi tiếng. Trái cây chín sớm, lại vừa to vừa ngon. Du khách đến đây mỗi năm đều mua một ít trái cây theo mùa về, ăn cũng được, tặng người cũng được, đều vô cùng tốt.

Năm nay, chính quyền thành phố đặc biệt tổ chức một sự kiện mang tên "Giải thi đấu bình chọn trái cây" dành cho thành phố Nam Thành. Chính quyền rất coi trọng giải đấu này, không chỉ mời các chuyên gia ẩm thực nổi tiếng mà còn mời Cục Giám Sát Chất lượng Quốc gia hợp tác và mời một số chuyên gia kiểm tra các vitamin, khoáng chất có trong trái cây.

Nói cách khác, nếu ai đạt giải nhất trong cuộc thi này thì sẽ rất nổi tiếng và được công nhận là trái cây không chỉ ngon mà còn tốt cho sức khỏe.

Tuy nhiên quy tắc thi cũng nói rõ rằng không đơn giản chỉ là thi đấu, mà người tham gia phải là vườn trái cây hoặc cơ sở trồng trọt nông nghiệp. Khi đăng ký, cần nộp bản sao giấy phép kinh doanh và giấy chứng nhận pháp nhân. Trái cây dự thi phải là trái cây tự trồng, không được dùng trái cây nhập khẩu.

Vòng đầu tiên là vòng loại. Người dự thi sẽ mang một loại trái cây của mình. Nếu là trái cây lớn, trên 3 cân thì mang 5 quả. Nếu là trái cây nhỏ, như quả mơ thì mang 2 cân.

Sau vòng loại, ban tổ chức sẽ cử người đến vườn để hái trái cây và kiểm tra chất lượng. Tiến hành vòng thứ hai kiểm tra chỉ tiêu.

Vòng chung kết sẽ do người đại diện pháp nhân tham gia và sẽ quyết định ai là người chiến thắng.

Có thể thấy, chính quyền thành phố rất coi trọng cuộc thi này, nó diễn ra vào đúng mùa du lịch để nâng cao danh tiếng của thành phố.

"Chúng ta mang trái cây nhà mình đi tham gia được không? Nhìn này, đơn đăng ký cũng dán ở trên cửa rồi, không đi thì tiếc lắm!" Chung Giang Hải lấy một tờ đơn đăng ký từ sau lưng đưa cho Chung Tình.

Đây là cách tốt để tăng danh tiếng, đương nhiên Chung Tình đồng ý. Cô giao việc này cho chú, chú rất vui vẻ, lập tức đi ra vườn để chọn trái cây tham gia bình chọn.

Chung Giang Hải chạy khắp vườn để tìm trái cây dự thi. Chung Tình thì tìm một chiếc giỏ thường dùng để hái trái cây đi nhà kho. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Khoảng thời gian này trong nhà kho độn không ít trái cây. Xoài được đóng thùng và xếp chồng lên nhau. Chung Tình đặt giỏ xuống, chọn một giỏ đầy trái cây rồi mang về khu sinh hoạt.

Bên kia, Chung Giang Hải đã chuẩn bị xong trái cây dự thi. Ông cầm hai giỏ trái cây lớn, lái xe vào thành phố.

Thông thường, Chung Giang Hải vào thành phố chủ yếu để mua thịt và đồ dùng. Khoảng 3-4 tiếng là về. Dạo này có nhiều loại trái cây chín nên ông cũng không có thời gian đi dạo, còn phải về hái trái cây nữa.

Nhưng hôm nay thì khác, Chung Tình giao cho Chung Giang Hải một nhiệm vụ, đó là mang trái cây cho Ngô Anh Hà.

Bình thường Ngô Anh Hà sống một mình, Chung Bình và chồng thường đến thăm bà cụ vào buổi trưa hoặc tối. Nhà họ ở gần nhau, cùng một khu chung cư. Sức khỏe của Ngô Anh Hà khá tốt, chỉ bị loãng xương và đau đầu gối, không có bệnh khác, ngay cả cao huyết áp cũng không có.

Tuy nhiên vì chân bà cụ yếu nên Chung Bình vẫn không yên tâm. Trước đây Chung Giang Hải cũng 3 ngày về chịu mắng một lần. Mỗi tuần, anh hai nhà họ Chung vào thành phố cũng sẽ đi thăm bà cụ, sau đó mang một rổ trái cây lớn cho bà cụ.

Khoảng thời gian này vườn trái cây quá bận nên Chung Tình và Chung Giang Hải không thể đi được. Nhân dịp này, Chung Giang Hải mang trái cây đi.

Mỗi ngày Chung Tình gọi điện thoại cho Ngô Anh Hà cho nên bà cụ biết Chung Giang Hải sẽ đến. Vừa mở cửa, bà cụ đã thấy một khuôn mặt đen thui. Ngô Anh Hà suýt không nhận ra con trai mình, sao hơn một tháng không gặp mà đã đen như than thế này?

"Tiểu Hải?" Ngô Anh Hà không mở cửa hoàn toàn mà hỏi. Khuôn mặt vốn trắng trẻo của con trai đã biến sắc, thật là... Không thể chấp nhận được!

"Mẹ mau lên đi. Giỏ trái cây tiểu Tình đưa cho con nặng quá, con sắp không nhấc nổi nữa rồi." Chung Giang Hải suýt làm rơi trái cây xuống đất, thấy Ngô Anh Hà mở cửa, ông vội xông vào đặt giỏ xuống rồi mới thở phào một hơi.

"Mẹ mau tranh thủ thời gian chuyển lên trên kệ đi, con đi uống miếng nước." Chung Giang Hải chạy vào bếp lấy nước. Giỏ trái cây này nặng như bế một đứa trẻ mập mạp vậy.

Sau khi hết khát, Chung Giang Hải mới ra giúp Ngô Anh Hà sắp xếp trái cây lên kệ.

Vì mỗi tuần ba Chung đều mang trái cây đến nên Chung Bình đã mua cho Ngô Anh Hà một cái kệ lớn để không phải để trái cây chồng lên nhau. Quả nào chín thì bỏ tủ lạnh, quả nào chưa chín thì để riêng ra, không để chất thành một đống.

Hai mẹ con nhanh chóng sắp xếp xong giỏ trái cây. Chung Giang Hải vừa ngồi xuống nghỉ ngơi thì mẹ đã bắt đầu cằn nhằn:

"Tiểu Hải, con làm gì cũng không có tính kiên trì. Trước kia mẹ không nói con, nhưng lần này con phải cẩn thận vào, đừng có ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới."

Chung Giang Hải gật đầu, biết mẹ mình hay cằn nhằn nên không cãi lại mà chỉ nghe.

"Tình Tình cũng là đứa trẻ số khổ, tuổi còn nhỏ đã mất cha mẹ, lại còn có người chú như con đi theo. Mẹ không yên tâm được!"

Chung Giang Hải không thích nghe những lời này. Cái gì mà có người chú như ông?

Không đợi ông hỏi, Ngô Anh Hà giải thích: "Con xem con kìa, cả ngày không làm gì, chỉ gây thêm chuyện. Lớn tuổi rồi mà cứ thích chơi bời. Bây giờ con đã quyết định làm việc gì đó cho đàng hoàng thì hãy làm cho tử tế, đừng có liên lạc với đám bạn xấu nữa. Nếu con làm liên lụy đến Tình Tình thì mẹ sẽ đánh con đấy."

Bà cụ nói vậy không phải là đùa, Chung Giang Hải biết mẹ mình nói thật.

Ông gật đầu liên tục, lập tức nói: "Mẹ yên tâm đi, con nói cho mẹ biết con không có nghỉ ngơi đâu. Mẹ không biết đấy thôi, cây ăn quả trong vườn trái cây lớn nhanh lắm. Mỗi ngày con hái trái cây, tưới tiêu, bón phân cũng không kịp. Làm gì có thời gian đi chơi chứ!"

Ngô Anh Hà không ngờ tình hình vườn trái cây lại như vậy. Nhưng nhìn những trái cây mà Chung Giang Hải mang đến, bà cụ cũng đoán được phần nào, trái cây chín nhanh hơn bình thường.

Chung Giang Hải bắt đầu kể chuyện, tiện tay lấy một quả xoài xé vỏ rồi cắt thành từng miếng bỏ vào bát, thêm sữa chua vào rồi ôm bát ra nói: "Mẹ ăn thử đi, tiểu Tình dạy con đấy."

Ngô Anh Hà nhìn sữa chua trên xoài thì thấy ê răng, nhíu mày hỏi: "Chua thế này mà ngon à?"

"Sao lại không ngon chứ! Xoài nhà mình ngọt lắm, ăn thế này mới có vị khác!" Nói xong, ông đưa cho Ngô Anh Hà, bắt bà cụ phải ăn.

Ngô Anh Hà ăn một miếng, thấy vị cũng không tệ. Dù có sữa chua cũng không bị ê răng, lại còn ngọt và nhiều nước hơn xoài mà ba Chung mang đến mọi năm.

"Mẹ thấy có phải con có tài trồng trọt không? Con nói cho mẹ biết, bình thường vườn trái cây đều do con chăm sóc đấy. Con và tiểu Tình phân công rõ ràng, con bé làm việc trí óc, con làm việc chân tay. Mọi việc tưới tiêu, bón phân đều do con làm. Mẹ thấy đấy, trái cây chín sớm, lại còn ngon, mà còn nhiều quả nữa. Cây nào cũng trĩu quả. Con nghĩ mình sinh ra là để trồng trọt. Mẹ nói xem, sao con không nghĩ đến việc trồng trọt sớm hơn nhỉ! Lúc trước, anh con không nên xuống nông thôn, con mới phải đi chứ! Con chắc chắn có thể giúp cả làng làm giàu!"  ( app TYT - tytnovel )

Chung Giang Hải nói những lời này không hề khách sáo, tự khen mình mà không hề ngại ngùng.

"Được được được, ngừng lại đi, con khoác lác lên trời luôn cho rồi." Ngô Anh Hà vội bảo ông im miệng, bà cụ còn lạ gì tính nết của con trai mình, khoác lác ở đây, thật coi mẹ ruột là đồ trang trí.

"Con đừng có nói linh tinh với mẹ, theo con nói thì cây ăn quả kia kết nhiều như vậy, hai đứa có làm hết việc không? Mẹ thu xếp rồi về với con." Ngô Anh Hà vừa nghe nhiều việc như vậy, cũng lười nghe con trai ở đây khoác lác, ngược lại thật sự chuẩn bị thu dọn đồ đạc về giúp đỡ.

"Thôi thôi thôi, mẹ ơi." Chung Giang Hải vội kéo mẹ lại, sao mẹ ông có thể nào nói gió chính là mưa chứ.

"Con kéo mẹ làm gì? Tình Tình vẫn còn là con nít, con lại không đáng tin, hai đứa bận đến bao giờ mới xong, thêm một người thì thêm một phần sức chứ sao!" Ngô Anh Hà nói.

"Gì chứ, con rất chăm chỉ đó mẹ. Vườn trái cây của chúng ta cũng không có chuyện lớn gì, Tình Tình làm quảng cáo, con chỉ cần dùng máy móc là được, cần mẹ giúp gì, bây giờ chúng con không bận chút nào." Chung Giang Hải vội vàng nói.

Trái cây còn bán không được, có gì mà bận rộn chứ?

Với chút việc hiện tại, một mình ông có thể làm được.

Ngô Anh Hà không nghe lọt tai, làm bộ muốn đi theo ông. Chung Giang Hải vội vàng dùng lời lẽ ngon ngọt ngăn mẹ lại, sau đó nghiêm túc báo cáo một số tình hình gần đây của vườn trái cây, cơ bản giống với những gì Chung Tình nói qua điện thoại, lúc này Ngô Anh Hà mới bỏ ý định về cùng.

Nhưng khi Chung Giang Hải rời đi, Ngô Anh Hà vẫn không ngừng dặn dò ông, sợ ông lười biếng làm liên lụy đến Chung Tình. Đương nhiên Chung Giang Hải liên tục đáp ứng, sợ mẹ ông lại đòi đi cùng, ông vội vàng lái xe đi luôn.

Ông còn có chuyện chính phải làm đó!

Ông ngựa không dừng vó chạy tới địa điểm đăng ký, Chung Giang Hải coi như đến sớm. Hiện tại quảng cáo của chính phủ vẫn chưa phát đến nơi, người biết không nhiều, ông đăng ký rất thuận lợi.

Hạn cuối là vào cuối tháng 5, còn sớm, Chung Giang Hải lại vòng ra chợ mua một đống đồ ăn sau đó mới lái xe về vườn trái cây.

Trước khi vòng loại kết thúc, mỗi ngày Chung Tình và Chung Giang Hải thay nhau ra ngoài bày bán trái cây một chút, những người buôn trái cây đi qua đều không hề dừng lại, hận không thể vừa đến cổng vườn trái cây Hạnh Phúc thì tăng tốc đến 80km/h, nhanh chóng đi qua nơi này, giống như có ai đuổi theo phía sau vậy. 

Nhưng chủ xe BMW hôm đó lại đến một lần nữa, lúc đó là Chung Giang Hải phụ trách. Người ta thật sự không thiếu tiền, Chung Giang Hải nói một lúc thì người ta dễ bị lừa, chủ xe BMW không cẩn thận mua mấy trăm cân trái cây mang về, còn vui vẻ nói với Chung Giang Hải: "Trái cây nhà anh ăn ngon thật! Tôi về nói với mấy người bạn, đều bảo lát nữa sẽ đến mua đó!"

Chung Giang Hải nghe mà vui sướng, lại nói ngon ngọt một lúc, dỗ người giàu có đi rồi lập tức thu dọn quán, cầm tiền vui vẻ đi tìm Chung Tình khoe chú của cô giỏi thế nào!

Ghi tiền vào sổ sách, Chung Tình để vào phần lợi nhuận tháng này của họ, hiện tại chi ra vẫn là phần vốn đầu tư trước đó. Cô để riêng lợi nhuận ra, chuẩn bị đến cuối tháng sẽ tính chung.

Lúc này, bên cuộc thi đã có kết quả, vườn trái cây Hạnh Phúc đã qua vòng loại. Ban tổ chức gửi thư cho họ, sau đó ghi rõ ngày tháng sẽ cử người đến hái tất cả trái cây chín trong vườn về, không bỏ sót loại nào, chưa chín thì sẽ chụp ảnh, ghi lại tình huống trồng trọt.

Vòng thi này là đánh giá tổng hợp, chủ yếu xem khoảng cách giữa các cây trong vườn, chất lượng đất đai và tình hình quản lý vườn trái cây để chấm điểm. Trước khi đi nhân viên sẽ hái trái cây chín mang về để kiểm tra, cũng chính là các thành phần bên trong, bao gồm cả thuốc trừ sâu cũng đều có thể kiểm tra được. Số trái cây còn lại sẽ để lại dùng cho vòng thi thứ ba.

Trong thời gian chờ người của ban tổ chức đến, các loại trái cây khác cũng theo kịp, từng loại một đều nở hoa. Chung Giang Hải vui mừng đến mức không ngủ được, nửa đêm vẫn còn đi tuần tra khắp các vườn, chắc là không đến một hai tháng nữa sẽ lại được ăn trái cây mới.

Chung Tình không nỡ để chú một mình vất vả nhưng cô thật sự không muốn tham gia đội thưởng thức cây ăn quả vào nửa đêm. Cô uyển chuyển từ chối lời mời của Chung Giang Hải, vùi đầu ngủ.

Đợi đến khi người của ban tổ chức đến, mắt ai cũng trợn tròn.

Hồ sơ đăng ký của vườn trái cây Hạnh Phúc ghi diện tích chưa đến năm mẫu, trong vườn trái cây chắc chắn là loại nhỏ. Ban đầu họ cũng không quá hứng thú, nghĩ chỉ là một vườn trái cây trồng một loại trái cây, kết quả không ngờ tới miếu nhỏ mà có nhiều hòa thượng!

Vườn trái cây không lớn nhưng có đủ loại, phân chia hợp lý. Dưới sự kiểm tra của họ, cho dù là môi trường vườn trái cây hay khoảng cách cây cối, kiểm tra đất đai, tất cả đều rất phù hợp quy định, so với các vườn trái cây lớn họ đã từng đi qua thì còn quy củ hơn.

Kiểm tra môi trường cũng là một trong các vòng thi, người đến đánh dấu bảng biểu được chiếc xe nhỏ của Chung Giang Hải kéo đi 6-7 khu, mất cả buổi chiều mới xem xong toàn bộ các chỉ tiêu cần kiểm tra của vườn trái cây Hạnh Phúc.

Chung Giang Hải còn hào phóng tặng mỗi người một quả xoài lớn, dọc đường về mùi hoa quả thơm nức cả xe, suýt chút nữa khiến nhân viên không nhịn được mà ăn trước.

===

TN Team: Cmt thật nhiều để cho tụi mình thêm động lực nhá!! Tụi mình chờ mọi người nghen!! (´▽`ʃ♡ƪ) 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play