Lo thịt hộp không đủ cho Tô Thanh Hòa, Cố Trường An còn đi kiếm những đồng chí khác cũng nhận được thịt hộp để trao đổi.
Đồ ăn ngon thì làm sao có thể ăn không đã được? Nếu Thanh Miêu Nhi ăn xong vẫn còn thòm thèm thì sao? Giống như anh bây giờ đang thòm thèm vị của thịt khô vậy, sẽ khó chịu lắm.
Có mấy người cùng đi làm nhiệm vụ với anh ít nhiều đều nhận được phần thưởng, nhưng họ đều không nỡ ăn. Có người định sẽ gửi về nhà, còn mình thì chắc chắn không nỡ ăn rồi. Khi xa nhà, không chỉ gia đình nhớ họ mà chính họ còn nhớ gia đình mình nhiều hơn. Dù sao họ ở trong quân đội vẫn được ăn ngon hơn ở nhà, ngày nào cũng có đồ ăn ngon rồi, nên là có gì tốt đương nhiên phải gửi về cho gia đình ăn.
Nhưng khi nghe nói Cố Trường An muốn đổi bằng phiếu và tiền, họ đều lén lút đổi với Cố Trường An.
Tất nhiên đồ tốt thì tốt thật, nhưng lương thực mới là thứ thiết yếu nhất. Đổi một ít phiếu lương thực, phiếu công nghiệp và phiếu vải gửi về sẽ thiết thực với mọi người trong nhà hơn.
Cố Trường An tích góp hai ba ngày, sau đó đóng gói tất cả lại.
Lý Tiểu Lỗi vừa cười vừa phụ giúp: “Tiểu đội trưởng, vợ anh ăn nhiều đồ ngon như vậy thì vóc người phải đẹp lắm, chẳng trách chị dâu lại có vóc người đẹp như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play