Kỳ nghỉ của Tô Thanh Hòa kéo dài bốn ngày, một ngày đi đường, hai ngày ở nhà, một ngày ở huyện.
Phải công nhận là mặc dù cô chỉ ở lại vài ngày thôi, nhưng cô cảm thấy rõ mình tràn đầy năng lượng hơn nhiều.
Rất có cảm giác lấy lại sức sống.
Nghe nói buổi chiều cô sẽ đi, mẹ Cố rất không nỡ, nhưng cũng không thể ngăn cô đi được. Cô cũng sắp tốt nghiệp rồi, vì được lên đại học mà cô đã rất chăm chỉ. Dù bà ấy cưng chiều con mình thế nào đi chăng nữa bà ấy cũng sẽ không bao giờ làm chuyện ngốc nghếch như vậy. Thế là bà ấy chỉ có thể lục tìm mấy cái phiếu vải phiếu công nghiệp ở nhà rồi đổi tất cả thành phiếu lương thực và phiếu thịt. Sau đó đưa tất cả cho Tô Thanh Hòa mang đi.
Nhìn đống phiếu cao ngất, Tô Thanh Hòa không muốn nhận chút nào. Trường An đã đưa toàn bộ tiền tiêu vặt hàng tháng của mình cho cô rồi, cô không cần dùng đến số tiền này nữa: “Mẹ, không cần đâu ạ. Con có đủ rồi. Trường An cũng đưa tiền cho con rồi, con không có thiếu tiền đâu.”
“Cái con bé ngốc này, ai lại chê tiền nhiều bao giờ? Cứ cầm lấy hết đi. Nếu con không lấy là mẹ sẽ ngủ không ngon đâu.” Nói xong, bà nhét hết đồ vào túi của Tô Thanh Hòa.
Việc Tô Thanh Hòa không thể kháng cự nhất nhất chính là sự nhiệt tình của phụ huynh: “Mẹ, con nhất định sẽ học hành chăm chỉ!” Một khi cô đã hứa với người lớn thì nhất định cô sẽ không bao giờ làm họ thất vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT