Diệp a bà còn định giữ họ lại, nhưng mấy người dân làng đã kéo lấy tay bà khuyên nhủ: “A bà ơi… Khương thiếu hiệp phải đi rồi, cứ để họ đi thôi…”
Sợ hãi là lẽ thường của con người, ai mà không có lúc run sợ trước những điều bất an.
Lạc Yến rũ mắt bước đến trước mặt dân làng, nàng khẽ cúi người chân thành nói: “Trong suốt thời gian qua, xin cảm tạ mọi người đã chiếu cố chúng ta. Thật ra mấy ngày nay, chúng ta cũng đã bàn bạc sẽ rời đi và không muốn gây thêm phiền hà cho mọi người. Giờ này, coi như đây là lời từ biệt vậy.”
Nàng biết hành tung của mình đã lộ, đây là chuyện không thể tránh khỏi.
Diệp a bà nắm lấy tay nàng và Khương Tịch Châu, bà thở dài nói đầy áy náy: “Tiểu Khương, Tiểu Lạc, chúng ta thật lòng xin lỗi các ngươi.”
Việc rời đi đã định xong nhưng vẫn còn những chuyện chưa được giải quyết.
“Tuy chúng ta phải đi, nhưng có vài điều ta nghĩ mọi người nên rõ ràng.” Tiệp Phi bước lên chậm rãi giải thích mọi chuyện cho dân làng nghe: “Hai con quái vật ăn thịt người kia là do Lưu Phương dẫn đến. Giờ này hắn đã bị giao vào tay mọi người, tùy các vị xử lý. Ta chỉ muốn nói rõ, chuyện này không phải lỗi của Lạc cô nương hay Khương thiếu hiệp!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play