Thanh Nha nói được nửa chừng thì im lặng, có lẽ là vì nhớ đến Họa Dẫn nên nàng ấy không muốn tiếp tục mở miệng.
Lạc Yến cũng không hỏi thêm. Dù Thanh Nha có nói nhiều hơn nữa, nàng hiện tại cũng không có vật chứng nào để xác minh liệu những rễ cây này có thực sự là của Lê Hoa Linh Tộc hay không. Trái lại nàng hy vọng tốt nhất là không phải. Nếu đúng thì vấn đề này sẽ trở nên quá phức tạp và khó giải quyết.
Hai người, mỗi người mang một tâm sự riêng, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm những rễ cây dưới mặt đất. Những rễ cây này kéo dài theo một hướng nhất định và có quy luật rõ ràng. Lạc Yến không dám chậm trễ, thành thật bới từng chút bùn đất lên. Dấu vết bị đốt cháy cũng lan dần ra theo từng nhát bới của nàng.
Càng nhìn, chúng càng giống như vô số dây leo quấn chặt vào nhau, đan xen thành một tấm lưới lớn trải rộng trên mặt đất. Lạc Yến tìm kiếm chăm chỉ bất chấp mưa lớn, và chẳng mấy chốc đã leo lên được vị trí cao nhất trên đỉnh núi. Ở trung tâm của đám dây leo đan chéo ấy, nàng phát hiện một vũng nước nhỏ.
Nước có màu xanh lam trong suốt lạ thường. Dù mưa lớn hay bùn đất đục ngầu có rơi vào, vũng nước vẫn không hề bị vẩn đục chút nào, tựa như một viên ngọc quý lấp lánh vậy.
Đây là một mạch suối sống, hơn nữa nó vẫn đang không ngừng trào lên từ dưới lòng đất.
“Nhược Thủy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play