Lục Thập Lục mãi mãi không thể nào quên được vị sư huynh tên Kính Trần ấy.
Người mà trong miệng kẻ khác là một đệ tử yêu tộc trầm mặc ít lời, tính tình thô bạo hung ác, lại chính là người đối đãi với hắn tốt nhất.
Trước năm mười tuổi, Lục Thập Lục từng có những ngày tháng hạnh phúc. Cha mẹ tuy không ở bên cạnh, nhưng bà nội yêu thương hắn hết mực. Chỉ tiếc là trong thôn có yêu quái xâm nhập, bà nội bị yêu quái đẩy ngã, đầu đập vào đá, nó còn chưa kịp chờ thi triển pháp thuật thì bà của hắn đã không còn. Trước khi nhắm mắt, bà chỉ dặn hắn rằng trong nồi còn mấy cái màn thầu rồi buông tay rời bỏ nhân thế.
Hắn không dám ra cửa lấy mấy cái màn thầu ấy cũng không dám ở lại bên thi thể bà nội, chỉ biết chờ đến khi các đệ tử trừ yêu của tiên môn đến. Khi ấy, hắn mơ màng hồ đồ không nhớ nổi họ nói gì, chỉ biết họ mai táng bà xong rồi đưa hắn đến Thiên Môn Kiếm Tông.
Ban đầu, tính hắn cực kỳ quái gở lại thêm nhút nhát và nhạy cảm nên ít ai ưa hắn. Nhưng may sao mọi người vẫn còn tử tế, đối với hắn cũng xem như có phần quan tâm chiếu cố.
Chỉ là có vài đệ tử thấy hắn chất phác ngốc nghếch rồi thường xuyên bắt nạt hắn, coi hắn như một kẻ ngốc để đùa cợt. Hắn không dám phản kháng lần nào. Những chuyện này nhờ miệng lưỡi trơn tru của đám đệ tử ấy luôn được che giấu kỹ càng, càng không có ai phát hiện ra.
Lúc bấy giờ, Hạ Uyên mới kế nhiệm chưởng môn được vài năm, Nhược Thủy Cảnh còn nhiều vấn đề nhỏ cần giải quyết, Tần Trọng Hạc là trưởng lão cũng bận rộn vô cùng. Thỉnh thoảng nhìn thấy hắn, ông ta chỉ nhàn nhạt nói đôi câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT