Thái hậu thở dài: “Thôi được rồi, hôm nay ai gia cũng không truy cứu mấy chuyện cũ rích ấy nữa. Nhưng theo như lời của A Ly vừa nói, thì Thu Ngũ tiểu thư thật sự không hợp. Thôi thì, ngày đại hôn của con cũng sắp đến, trong phủ rồi cũng sẽ có thêm không ít người mới. Ai gia cũng đã xem danh sách mẫu hậu con lập rồi, từng người đều là quốc sắc thiên hương, hoa dung nguyệt mạo, con nên thấy mãn nguyện đi thôi. Huống hồ, tiểu thư Thu gia mới có mười ba tuổi, dù con có muốn lấy về làm thiếp, cũng phải hỏi xem phụ mẫu người ta có nỡ hay không chứ?”
Phượng Khuynh Hoàn không tiếp tục dây dưa, chỉ cười ôn hòa: “Hoàng tổ mẫu dạy phải lắm. Tôn nhi ban đầu chỉ cảm thấy vị cô nương ấy rất đặc biệt, không giống những tiểu thư khuê các khác, có phần bộc trực hơn, nên mới nảy sinh suy nghĩ này, mà lại không suy xét đến những điều khác. Nay nghe A Ly phân tích, tôn nhi mới hiểu được, đúng là do tôn nhi quá mức hồ đồ. Mong hoàng tổ mẫu khoan dung.”
Thái hậu cũng cười, chỉ là nụ cười chẳng chạm đến đáy mắt.
“Thôi đi, đừng nói mấy lời dễ nghe đó với ai gia. Đợi con lập chính phi rồi sớm sinh cho ai gia một đứa chắt trai mới là chuyện quan trọng nhất. Phụ hoàng cháu con nối không nhiều, con lại là hoàng trưởng tử, phải làm gương cho các đệ đệ.”
Phượng Khuynh Hoàn không hề làm bộ làm tịch, cung kính đáp lời.
“Tôn nhi tuân lệnh hoàng tổ mẫu dạy bảo.”
Thái hậu gật đầu, rồi lại nhìn sang Phượng Khuynh Ly, thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play