Thu Minh Dung sực tỉnh, vội bước tới đỡ lấy Thu Minh Ngọc, rồi quay sang trách móc Thu Minh Nguyệt:
“Ngũ tỷ, tỷ làm gì vậy—”
Nhưng phần còn lại của câu nói bị chặn lại khi nàng ta bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo mà Thu Minh Nguyệt liếc tới, liền nuốt ngược vào trong.
Thu Minh Nguyệt nhìn nàng ta, ánh mắt lạnh như băng xen chút giễu cợt, mang theo sự thương hại mơ hồ.
“Là phận con cái, phụ mẫu lâm bệnh, không lo hầu hạ bên giường mà lại dừng chân ở đây. Thất muội, có lẽ ta nên bẩm báo tổ mẫu, để muội chép vài lần cuốn Hiếu Kinh.”
Trong lòng Thu Minh Dung chấn động, ánh mắt cụp xuống, giọng nói có chút cứng ngắc:
“Tỷ dạy bảo phải, ta biết rồi, giờ sẽ về chăm sóc di nương.”
Thu Minh Nguyệt chỉ nhàn nhạt liếc hai người một cái, rồi cùng Hồng Ngạc rời đi. Khi đi ngang qua, bất ngờ Thu Minh Ngọc đưa chân ra, muốn làm Thu Minh Nguyệt vấp ngã.
Nào ngờ, một tiếng kêu khẽ vang lên, chính Thu Minh Ngọc lại ngã xuống đất. Thu Minh Dung cùng đám nha hoàn vội vàng kêu lên kinh hãi, nhào tới đỡ nàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT