Sắc mặt Trầm Hương thay đổi lớn, ngay cả ánh mắt cũng hoảng hốt không thể tin được.
“Ngũ tiểu thư, người…”
Thu Minh Nguyệt đứng lên, ý cười trên khóe miệng không đổi, đôi mắt lại lạnh lẽo như băng.
“Tổ mẫu không tin tưởng ta, cố ý phái ngươi đến thử ta, đúng không?” Khóe miệng nàng cong lên ý cười châm chọc: “Trước đó, Đại phu nhân cũng từng ầm ĩ rồi, lần nào nhìn cũng trông như ta đang thỏa hiệp nhưng thật ra cũng đang chèn ép bà ta. Hôm qua ta bỗng nhiên không hề phản kháng, khiến Tuyết Nguyệt Các tổn thương nghiêm trọng, lại còn khóc sướt mướt. Lúc ấy tổ mẫu có tức giận với Đại phu nhân, nhưng sau khi trở về suy nghĩ cảm thấy phong cách hôm nay không giống ta trước kia. Nên bà ấy nghĩ không biết hôm qua ta có diễn trò hay không. Chuyện Đại phu nhân ngược đãi ta như đám người Hồng Ngạc nói rốt cuộc là thật hay giả? Ngươi là tâm phúc được bà ấy bồi dưỡng, so với Tử Liên thì địa vị ngươi sâu hơn nhiều, bà ấy không muốn cứ thế mà đưa ngươi cho Tam thúc để phá hư, nhưng lại không tìm thấy cớ, nên mới bảo ngươi sang đây tìm ta, khóc lóc kể lể một chút, để ta thương xót ngươi, sau đó lại cố ý thử ta có thể thu phục ngươi, giúp đỡ ngươi. Nếu ta cứ thế mà giúp ngươi thì ta chính là kiểu người giúp người làm niềm vui, nhưng chung quy vẫn chưa đến mức làm rối đại cục, cũng không phải kẻ không biết lễ nghi. Nếu ta cố chấp đòi hỏi lợi ích từ ngươi, vậy chẳng khác nào chứng tỏ ta tâm cơ thâm sâu, khiến Đại phu nhân căn bản không thể tính kế được ta. Mọi chuyện xảy ra ngày hôm qua, chẳng qua chỉ là một vở kịch do chính ta bày ra.”
“Cho nên, ngươi cứ như thế phát huy đầy đủ tác dụng của một quân cờ, mang hết tất cả những gì ta muốn biết đến nói ta nghe, rồi quan sát sau khi ta biết sẽ tính toán điều gì.”
Ánh mắt Thu Minh Nguyệt âm u, nhẹ nhàng nói ra những tính toán của lão thái quân, căn bản là không để ý đến sự ngạc nhiên và phẫn nộ của Lục Diên và Hồng Ngạc cùng với sắc mặt trắng bệch của Trầm Hương. Nàng đứng bên cạnh Trầm Hương, hai tay khoanh lại, giọng nói nặng nề.
“Đương nhiên, ta thấy được lợi ích rồi, chắc chắn sẽ cứu ngươi. Sau đó bà ấy có thể thuận lý thành chương xem ngươi là quân cờ để ở bên cạnh ta. Như thế cũng đánh tan hết những suy nghĩ trong đầu Tam thúc, lại giành được sự cảm kích từ lòng ngươi, sau này ngươi càng ngày càng trung thành với bà ấy, mang tất cả mọi chuyện của ta nói cho bà ấy biết. Một công đôi việc! Ha ha ha ha, tổ mẫu của ta thật tốt, thật là suy nghĩ khổ sở rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT