Trầm Hương cắn môi: “Thái quân đã nói rõ ràng như thế chắc chắn sẽ không cho phép nô tỳ không đồng ý. Nô tỳ không còn cách nào khác, chỉ đành đến cầu xin Ngũ tiểu thư. Nô tỳ không ham vinh hoa phú quý, chỉ cầu có thể tìm được mối nhân duyên tốt, sống cả đời yên ổn.”
Nàng ấy nói xong thì ngẩng đầu lên nhìn Thu Minh Nguyệt: “Cầu xin Ngũ tiểu thư cứu nô tỳ.”
Hồng Ngạc và Lục Diên cũng có chút thương xót Trầm Hương, không nhịn được tính cầu xin giúp nào ngờ Thu Minh Nguyệt lại đưa tay cắt ngang.
“Ngươi dựa vào đâu mà nghĩ rằng ta có năng lực giúp ngươi? Ngươi chính là nha hoàn của tổ mẫu, ta không hề có quyền can thiệp vô chuyện của ngươi.”
Trầm Hương đáp: “Vốn dĩ thái quân rất yêu mến Ngũ tiểu thư, tối qua Đại phu nhân đã phạt nha hoàn ở Tuyết Nguyệt Các, thái quân lại càng đau lòng cho người. Khi nô tỳ ra ngoài, thái quân còn để Hàn ma ma chọn cho người vài nha hoàn lanh lợi. Chỉ cần Ngũ tiểu thư nói với thái quân nhìn trúng nô tỳ, thái quân chắc chắn sẽ đồng ý. Đến lúc đó nô tỳ đến Tuyết Nguyệt Các, chính là nha hoàn của Ngũ tiểu thư. Tam lão gia là trưởng bối, chắc chắn sẽ không tiện mở miệng xin người từ chính cháu gái của mình.”
Thu Minh Nguyệt nghịch chén trà trong tay, lòng bàn tay được băng chặt, chỉ lộ ra những ngón tay trắng trẻo, hồng hào.
“Ngươi đã nghĩ xong lý do từ đầu rồi.” Giọng điệu này mang theo ý nghĩa không rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play