“Cũng là nữ nhi độc nhất trong nhà, ngoại công có ý muốn để bà ấy kế thừa gia nghiệp. Cho nên nương ta khác với những nữ tử Giang Nam tính tình dịu dàng xinh đẹp mà bà rất mạnh mẽ. Lúc mười tuổi đã theo ngoại công bôn ba khắp nơi, còn có thiên phú với kinh thương nữa… Ngoại công rất vui mừng, gọi mẫu thân ta là bậc nữ trung hào kiệt, chẳng kém đấng nam nhi. Bởi vì trong nhà không có trưởng tử, nên ngoại công tính để nương ta sau này chiêu tế ở rể. Nhưng đa phần mọi người đều không muốn ở rể. Cho nên năm nương ta mười tám vẫn chưa được xuất giá. Sau này, nương ta gặp phụ thân. Lúc đó, cha ta chỉ là một tú tài nghèo kiết xác, không có gì cả. Nương ta lại coi trọng ông ta, không để ý lời phản đối của ngoại công, lấy ông ta.”
“Sau khi thành hôn, cha đối xử với nương rất tốt, đối với ngoại công và bà ngoại cũng tốt. Từ từ, ngoại công và bà ngoại cũng yên tâm tháo khúc mắc trong lòng. Sau này nương phát hiện cha cũng có thiên phú trên việc kinh thương nên từ từ bà và cha ta cùng nhau làm ăn. Sau này, nương hoài thai ta, không bôn ba nữa, mang tất cả việc làm ăn giao cho cha ta để ý.”
Gió đêm khẽ khàng mà yên tĩnh, giọng Thải Thụy có chút đứt quãng, mang theo chút đau thương khi nhớ lại, bị gió từ nơi xa xôi thổi đi mất.
“Nương ta gần như hoàn toàn tin tưởng cha ta, cha đối với nương rất tốt, thậm chí còn không nạp thê thiếp. Năm thứ hai, nương sanh ra đệ đệ. Lại bởi vì bệnh mãi không dứt nên cơ thể suy yếu dần, không đến ba năm đã rời bỏ thế gian, ngoại công và bà ngoại cũng lần lượt qua đời. Ha ha ha... Cha ta cũng xem như có lương tâm, không cưới vợ mới ngay sau khi nương ta qua đời. Mà một năm sau, mới lấy Ôn thị.”
“Sau này, ta mới biết, thì ra cha ta vẫn luôn bất mãn với thân phận ở rể của mình, cũng không hài lòng việc ta và đệ đệ theo họ của nương ta, mà không theo họ của ông ta. Ông ta thông đồng với Ôn thị hại chết nương ta, cướp đi gia sản. Ôn thị không chấp nhận đệ đệ ta là đích tử, tránh sau này sẽ tranh giành tài sản với con của bà ta, nên thừa lúc cha ta ra ngoài đã hại chết đệ đệ, đuổi ta ra khỏi nhà.”
Thải Thụy nói xong, nước mắt rơi không ngừng. Nàng ta run rẩy trong gió, giọng cũng khàn đi.
“Nếu không phải ta còn chút may mắn, có thể đã bị bà ta hại chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT