Trời đã tối, ánh tà dương nghiêng về phía tây, xuyên qua tầng tầng lớp lớp lá cây trong rừng, rọi xuống khuôn mặt Dung Diệp những bóng mờ loang lổ. Dù đeo mặt nạ, hắn ta vẫn không thể che giấu lửa giận đang bừng bừng trên người.
"Giao cho ngươi? Đây là cách ngươi bảo vệ nàng sao?" Nghĩ đến cảnh tượng khi hắn ta vừa đến, tên nam nhân bỉ ổi kia ẩn núp trong rừng lửa giận trong lòng hắn càng sôi trào dữ dội.
"Ngươi có biết không? Nếu ta đến trễ một bước thì chuyện gì sẽ xảy ra? Nếu ta không tình cờ chưa rời kinh, nếu không phải nàng có ý chí đủ mạnh mẽ, nếu không phải nàng mang theo Ngọc Ẩn… Nếu…" Hắn ta nghẹn lời, lồng ngực phập phồng kịch liệt vì cơn giận và nỗi sợ hãi còn đọng lại.
"Phượng Khuynh Ly, ngươi luôn miệng nói muốn cưới nàng, đây chính là cách ngươi bảo vệ nàng sao? Rõ ràng biết nàng bị bao nguy hiểm rình rập, tại sao lại để mặc nàng một mình ở đây? Ngươi thậm chí còn không phải người bảo vệ nàng? Với bộ dạng này, ngươi có tư cách gì nói muốn cưới nàng? Ngươi lấy gì để kéo nàng về bên ngươi, bắt nàng cùng ngươi chìm trong hận thù?"
Phượng Khuynh Ly muốn phản bác, nhưng trước từng câu chất vấn như búa tạ của Dung Diệp, chàng không thể nói nổi một lời.
Gương mặt chàng lộ rõ vẻ đau đớn: "Ta biết lần này ta đã quá sơ suất… Hãy giao nàng cho ta, ta cầu xin ngươi."
Toàn thân Dung Diệp chấn động, trong mắt ánh lên vẻ không dám tin. Hắn ta vừa nghe thấy gì? Phượng Khuynh Ly… chàng lại nói cầu xin?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT