Lau mãi mà không sạch, Lục Diên bắt đầu bực bội: “Tiểu thư, y phục đã bẩn hết rồi, hay là chúng ta quay về thay đồ đi? Cứ thế này dính sát vào da, lạnh quá sẽ bị nhiễm phong hàn đấy.”
Thu Minh Nguyệt lắc đầu: “Không cần, đi thôi.”
Nàng lo nếu đến muộn thì sẽ không kịp nữa. Giờ phút này, nàng đã chẳng còn tâm trí để nghĩ xem nha hoàn đột nhiên xông ra này là vô tình hay cố ý.
Hồng Ngạc và Lục Diên không hiểu tại sao tiểu thư của mình lúc này lại gấp gáp và lo lắng đến vậy. Nhưng bọn họ biết chắc chắn chuyện này có liên quan đến những lời Lục Diên vừa nói. Giờ cũng không kịp nghĩ nhiều, hai người chỉ có thể vội vàng theo sau.
Lúc này, nha hoàn quỳ dưới đất đột nhiên lao lên, bám chặt lấy vạt váy của Thu Minh Nguyệt.
“Ngũ tiểu thư, phía trước chính là viện của Tam tiểu thư. Người y phục bẩn thế này, hay là qua đó thay bộ khác đi, nếu không sẽ bị bệnh mất.”
“Không cần.” Thu Minh Nguyệt lập tức lách người tránh đi, chọn một lối khác để rời khỏi. Đồng thời, nàng khẽ liếc mắt ra hiệu cho Hồng Ngạc và Lục Diên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT