Lâm Kiến Quốc sửa miệng: “Chú, có chút chuyện cũ, con hẳn là phải báo cáo với mọi người một chút. Dương Dương thật sự là con ruột của Ái Trạch, nhưng lại không có quan hệ gì với con cả. Chú, mọi người trước đừng nóng giận, nghe con nói cho hết lời đã. Thực ra thì, con vốn chỉ xem Ái Trạch như em gái ruột. Sau khi Ái trạch đến chỗ con thì có tình cảm với một chiến hữu của con, hai người họ vốn dĩ đã dự định đi lĩnh giấy chứng nhận rồi. Ai ngờ đâu, chiến hữu của con trong quá trình ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đã hy sinh, Ái Trạch lại có thai ngay lúc đó. Khi ấy, nếu con không thừa nhận Ái Trạch có liên quan tới con thì cả Ái Trạch lẫn Dương Dương đều không giữ được.”
Sau khi biết được thân thế Dương Dương, tâm tình của mọi người trong Trần gia đều cực kỳ phức tạp.
Đứa con rể tốt tái hôn biến thành con rể vàng chưa từng kết hôn, mẹ Trần vừa mừng vừa sợ. Bà cảm thấy ban đầu cứ cho rằng chỉ nhặt được một cái “cá bé”, ai biết được, vậy mà lại là một cục đại nguyên bảo! (cá bé sáu lượng, đại nguyên bảo mười lượng)
Ba Trần gõ gõ tẩu thuốc nói: “Anh nghiêm túc chứ?”
“Nghiêm túc!” Lâm Kiến Quốc tinh thần đại chấn, biết đây là dấu hiệu ba Trần chấp nhận mình, “Chú, con sẽ yêu quý Ái Ân như mạng sống của mình.”
Là người đã sống hơn hai mươi mấy năm, trừ bỏ thời điểm tòng quân nhập ngũ, anh chưa bao giờ từng nghiêm túc như hôm nay.
Ba Trần thở dài một hơi: “Nhà anh chỉ còn lại một mình anh à?” Nào có đạo lý một mình Lâm Kiến Quốc đến nhà ông bàn chuyện hôn sự với con gái ông chứ, nếu ông nhớ không nhầm thì nhà Lâm Kiến Quốc vẫn còn một bà mẹ là quả phụ thì phải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play