Trần Ái Ân: “Được rồi, vậy hai người cứ từ từ tâm sự, chị đi mua vé đã.”
Lúc này, Giang Mãn Quân lấy một vé xe từ trong túi áo mình ra: “Chị dâu, đã mua rồi.”
Trần Ái Ân nhận lấy rồi nhìn thử, ừm, không mua sai chuyến, bài tập đúng là làm đầy đủ nhỉ.
Cho dù chỉ là một tờ vé nhưng Trần Ái Ân cũng không có thói quen chiếm lợi của người khác: “Tiểu Muội, tiền vé em đưa lại giúp chị nhé, chị phải lên xe rồi. Dương Dương, mẹ ôm Tiểu Tiểu còn con nắm lấy quần áo em rồi cùng vào được không?”
Dương Dương nắm lấy một góc áo của Trần Ái Ân, đi sát vào người cô.
Dù như vậy hơi khó đi nhưng có thể làm cho Trần Ái Ân cảm nhận được sự tồn tại của Dương Dương. Chờ ba người ngồi được vào chỗ, Trần Ái Ân đã toát cả mồ hôi rồi: “Cũng không biết chừng nào cô nhỏ mấy đứa mới thông suốt, cho mấy đứa thêm một dượng nhỏ nữa đây?”
Dương Dương nhìn ra ngoài cửa sổ xe, chỉ vào Giang Mãn Quân nói: “Kia không phải là dượng nhỏ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play