Chuyện của Lâm Tiểu Muội đã có Lâm Kiến Cường hỗ trợ, Lâm Đại Bảo cũng trưởng thành không giống như trong sách, Trần Ái Ân mang theo hai đứa nhỏ đi nhà mẹ đẻ dĩ nhiên cũng càng thêm yên tâm rồi: “Mẹ, hai năm sau, mẹ và ba đứa nhỏ Đại Bảo cùng đến chỗ bọn con nhé.”
Mẹ Lâm không cự tuyệt: “Được, mẹ qua giúp con và Kiến Quốc trông cháu.”
Mẹ Lâm cũng biết, để ba đứa con của thằng cả giao cho vợ chồng thằng hai nuôi thì không hay lắm. Nhưng so với chuyện để ba đứa bé bị dạy hư thì mẹ Lâm chỉ có thể đưa ra quyết định ích kỷ như vậy thôi: “Ái Ân à, phúc khí lớn nhất của Kiến Quốc là đời này có được người vợ như con đấy. Đổi lại là người khác, nhất định sẽ không có cách nào hiểu cho Kiến Quốc. Con thì không như vậy, Kiến Quốc cho dù không nói, con cũng sẽ hiểu lòng nó muốn gì. Chờ sau khi con về gặp lại Kiến Quốc, con để nó kể con nghe chuyện ba nó. Chuyện này, cũng nên nói cho con hay.”
Trần Ái Ân trong lòng đánh một dấu chấm hỏi lớn: “Vâng, sau khi về lại doanh trại, con sẽ hỏi anh ấy. Mẹ, con đi nhé.”
“Trên đường đi chậm một chút, cẩn thận nha con. Dương Dương, cháu làm anh rồi, trên đường nhớ giúp mẹ cháu để ý Tiểu Tiểu nhé. Phải cầm tay em, đừng để người ta đem Tiểu Tiểu ôm đi mất đấy, biết chưa nào?”
Dương Dương vội vàng tóm lấy bàn tay mủm mỉm của Tiểu Tiểu: “Cháu cầm chặt rồi ạ, em cháu sẽ ko lạc mất đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT