Lâm Đại Bảo không phục: “Cháu nghiêm túc đó, chú nhỏ, không cho chú bắt nạt thím nhỏ của cháu. Chờ cháu lớn tuổi, chú cũng già rồi. Nếu chú dám bắt nạt thím nhỏ, chờ đến lúc ấy, cháu sẽ thay thím nhỏ báo thù.”
Lâm Kiến Quốc: “Thế hiện tại không báo thù được sao?”
Lỗ mũi Lâm Đại Bảo phun khí phì phì: “Bây giờ cháu còn quá nhỏ, đánh không lại chú, không giúp gì được cho thím nhỏ. Cho nên chờ đến khi cháu lớn, chờ chú già rồi, cháu lại bảo vệ thím nhỏ.”
Được Trần Ái Ân dạy dỗ lâu như vậy, đạo lý không thể lấy trứng chọi đá, Lâm Đại Bảo hiểu chứ.
Nó quá nhỏ, còn cao không đến bả vai chú nhỏ nữa.
Nếu nó quá manh động thì chẳng những không bảo vệ tốt cho thím nhỏ, mà có khi làm không tốt, còn gây họa thiệt thân nữa. Cho nên trước khi lớn lên, nó không thể sốt ruột được. Trưởng thành rồi thì có thể động thủ.
Lâm Kiến Quốc nhìn về phía Trần Ái Ân: “… Em dạy gì cho Đại Bảo đấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT