Trần Ái Ân cạn lời, sức tưởng tượng của con bé này tốt như vậy, thế mà lúc nãy còn dám nhìn chằm chằm vào đuôi gà trống, dáng vẻ ngo ngoe rục rịch muốn ra tay cơ đấy.
“Vậy cháu còn định tự mình đi rút lông gà trống nữa không?”
Lâm Tiểu Hoa lưu luyến mà nhìn gà trống: “Không thể rút ạ, đẹp thế cơ mà.” Bởi vì đẹp, cho nên nó rất thích, thích thì muốn có thôi.
“Nhưng mà cháu nhìn kỹ đi, mỏ gà trống có phải nhòn nhọn, cứng cứng không. Giống cái kim bà nội cháu dùng để khâu quần áo không?”
Lâm Tiểu Hoa chưa từng bị gà trống mổ bao giờ, nhưng bởi vì tò mò, đã từng lấy trộm kim của mẹ Lâm chơi, bị kim đâm chảy máu, khóc rất lâu mới chịu nín.
Lâm Tiểu Hoa run rẩy một chút, lúc này nó đối cảm giác “đau” càng thêm khắc sâu: “Giống!”
Trần Ái Ân: “Cho nên ấy, dù cháu có thích, cũng không thể chạm vào, bởi vì mỏ gà trống vừa nhọn vừa cứng, mổ vào người sẽ rất rất đau, còn chảy máu nữa đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT