Trần Ái Ân bị ngọt đến ê cả răng: “Cũng, cũng không phải vất vả đến vậy. Mẹ, mẹ và Tiểu Muội vẫn luôn chăm sóc em, hai người họ cũng rất vất vả.”
Lâm Kiến Quốc cười: “Đó là bởi vì em tốt, cho nên mẹ và Tiểu Muội mới càng tốt với em hơn. Ái Ân, anh rất vui vì người anh cưới là em.”
Trần Ái Ân che mặt, lại tiếp ngọt ngào thế này nữa thì cô sợ mình sẽ sâu răng mất thôi. Hơn nữa hôm nay nói nhiều lời hay như vậy, Lâm Kiến Quốc không sợ về sau sẽ nghèo từ hết vốn không biết nói gì à?
Tâm tình thư thái, Trần Ái Ân trở nên dễ nói chuyện: “Kiến Quốc, bây giờ chắc anh bận lắm nhỉ? Em không quấy rầy anh nữa, lần sau chúng ta lại tán gẫu nha.”
“Được.” Lâm Kiến Quốc đúng là rất bận, hiện tại trên đỉnh đầu còn treo có một phần việc chưa làm xong đây này.
Vui rạo rực mà treo điện thoại, Trần Ái Ân e thẹn trở về Lâm gia: “Mẹ, con vừa gọi điện thoại cho Kiến Quốc ạ.”
Mẹ Lâm: “Ừ, cùng Kiến Quốc thông báo một tiếng, miễn cho nó vì chuyện của con dễ dàng phân tâm. Ái Ân, thái độ Kiến Quốc với con có tốt không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT