“Là thật đấy, cả đội đều truyền nhau, Từ Lệ Anh gả cho một người đàn ông họ Tào, hẳn là đồng sự của Kiến Quốc. Lần này Từ Lệ Anh về đây, mẹ cảm thấy nó là vì con mà đến.”
Chiếm lợi nhà bà, ngày ngày trôi qua nhẹ nhàng thế kia, xoay đầu lại liền đối phó con gái bà, đây không phải sói mắt trắng vong ân bội nghĩa thì là gì?
Những lời đồn khó nghe kia, mẹ Trần nghe xong đều chịu không nổi, bị chọc giận phát khóc đến vài lần. Cho nên bà mới kiên quyết không cho Trần Ái Ân trở về, sợ cô cũng giống như bà, chịu không nổi cơn tức này.
Trần Ái Ân ha hả cười lạnh: “Nếu là những lời đồn này, thì cô ấy thật sự là đến đây vì con rồi.”
Còn tưởng rằng ngày đó mọi người đều đã nói với nhau rõ ràng cả rồi. Lâm Kiến Quốc cưới cô, Từ Lệ Anh cũng có cuộc sống riêng của cô ấy, về sau chẳng còn quan hệ gì với nhau nữa. Quả nhiên, cô đoạt “ý trung nhân” của Từ Lệ Anh, cô ấy sao có thể dễ dàng buông tha cô như vậy.
“Dựa vào cái gì?” Trần Bảo Quốc cũng tức điên, “Cô ấy lúc trước cũng không ít lần tới nhà chúng ta ăn cơm, cơm nhà ta chẳng lẽ đều cho chó ăn rồi?”
“Anh, em đã sớm nói với anh rồi, Từ Lệ Anh thích Lâm Kiến Quốc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play