Con gái vất vả lắm mới về một chuyến, ba Trần mẹ Trần vui vẻ không thôi. Nhưng nghĩ đến những đồn đại vớ vẩn hiện đang lan truyền lung tung trong đội sản xuất, ông bà lại hận không thể lập tức đem con gái, cháu ngoại đưa lên xe tiễn về lại nhà chồng nó, về sau lại đoạn tụ cũng được.
Nhưng… vẫn luyến tiếc!
“Ba mẹ, rốt cuộc là làm sao vậy, anh con thế nào cũng không chịu nói, vậy ba mẹ nói cho con biết đi. Con cảm giác lần này con về, thái độ của người trong đội sản xuất đều rất kỳ quái, con không có làm sai chuyện gì chứ?”
Nhân chứng chính là thằng nhóc Dương Dương vẫn đang cáu kỉnh ăn vạ trong ngực cô này.
Ba Trần thở dài không nói lời nào, mẹ Trần nghe vậy liền trừng mắt liếc Trần Bảo Quốc một cái: “Còn có thể là chuyện gì chứ? Tất cả còn không phải là do thanh niên tri thức Từ kia gây ra. Mất công trước kia con xem con bé đó là bạn tốt, để nó chiếm lợi của con nhiều như vậy. Quả nhiên có vài người, lương tâm đều để chó ăn rồi, gì cũng dám nói bậy. Nói đi cũng phải nói lại, hai anh em chúng mày cũng thật là, sao lại đem chuyện nhà mình kể vanh vách hết cho người ta biết thế hả? Giờ thì hay rồi, để cho người ta hắt nước bẩn mà chẳng biết làm sao rửa cho sạch.”
Sở dĩ lúc này mẹ Trần trừng Trần Bảo Quốc là vì trước kia cậu ta từng thích Từ Lệ Anh, trong lòng còn ôm mộng cưới Từ Lệ Anh vào cửa ấy chứ.
Bà không chút nghi ngờ, trước kia quan hệ giữa Trần Ái Ân và Từ Lệ Anh vốn dĩ tốt như vậy, nhất định là có không ít công lao của Trần Bảo Quốc. Nếu thằng con bà không ở bên tai Trần Ái Ân nói một đống lời hay khen Từ Lệ Anh, kêu em gái nó phải cùng Từ Lệ Anh ở chung cho tốt, mẹ Trần dám đem đầu mình hái xuống luôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT