Lâm Tiểu Hoa không cam lòng thua kém hai ông anh mình. Lúc mẹ Lâm đút cũng không dành muỗng đòi tự ăn nữa mà ngoan ngoãn ăn từng muỗng từng muỗng bà đút. Muốn ngoan ngoãn bao nhiêu thì ngoan ngoãn bấy nhiêu.
Đương nhiên, trong mấy đứa nhỏ này, đáng yêu nhất là Dương Dương béo ú rồi.
Chỉ một bữa cơm thôi mà mẹ Lâm ăn đến mồ hôi đầm đìa: “Lúc trước ba đứa nhỏ này không hay qua đây thì nhớ chúng quá trời, hiện tại cả ngày bám theo mẹ thì lại nhiều việc quá lo mãi không hết.”
May mắn còn có Ái Ân và Tiểu Muội giúp đỡ bà, chứ chỉ bằng một mình bà phải lo cho ba đứa cháu trai, cháu gái này thì, thật sự là chăm không nổi.
Lâm Tiểu Muội lắc đầu: “Con thì có gì chứ, ngày thường con đều ở nhà máy, khó lắm mới về một chuyến, có thể giúp mẹ được bao nhiêu? Người vất vả thực sự chính là chị dâu kìa. Cũng may bốn đứa này đều nghe lời chị dâu. Chứ nếu ba đứa Đại Bảo còn giống như lúc trước thì, vậy mới gọi là mệt đó!”
Cho dù đều là cháu trai, cháu gái ruột thịt nhà mình, nhưng mấy tháng trước, tình tình của ba đứa nhỏ này, dù là người làm cô như Lâm Tiểu Muội cũng không dám khen tặng.
Thiệt tình, cho dù là con cháu nhà mình, cô cũng không có cách nào mà trái lương tâm nói ba đứa nhỏ này khá tốt được. Tốt cái gì mà tốt, quậy phá khắp nơi, chỉ thiếu điều lên trời bóc ngói thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT