Đứa trẻ nguyện ý đem đồ ăn chia sẻ cho người khác, điều đó chứng minh nó vô cùng ỷ lại, yêu thích người đó.
Mẹ Lâm đôi khi cũng sẽ đùa với Dương Dương như thế, hỏi xin đồ ăn của thằng bé, ba lần thì sẽ có một lần Dương Dương không cho.
Nhưng chuyện này phát sinh trên người Trần Ái Ân thì lại hoàn toàn khác.
Phàm là đồ ăn thằng bé cầm trong tay mà Trần Ái Ân không có, Dương Dương nhất định sẽ ngay lập tức nghĩ đến mẹ mà nó thích nhất, vội vã muốn chia sẻ món ngon của mình với mẹ.
Trần Ái Ân giả bộ cắn một cái: "Ừm, đồ ăn Dương Dương cho mẹ ngon thật đấy, rất thơm. Dương Dương ngoan, con ăn tiếp đi. Có khát không con? Chúng ta uống ngụm nước đã nhé?"
Dương Dương gật gật đầu, uống một hớp nước từ cốc trên tay Trần Ái Ân, vừa vặn đem lòng đỏ trứng trong miệng nuốt xuống.
Trứng luộc vừa tiện lại dinh dưỡng, khuyết điểm duy nhất chính là lòng đỏ trứng rất dễ gây nghẹn, cho nên những lúc cho thằng bé ăn trứng gà, Trần Ái Ân hoặc mẹ Lâm nhất định phải trông bên người Dương Dương cho đến khi thằng bé ăn hết trứng mới thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT