"Chuyện của con, Kiến Quốc cũng đã sắp xếp xong xuôi rồi. Trước kia thế nào, bây giờ thế đó. Dù sao việc của mẹ cũng không có gì, người trong đội sản xuất đều rất quan tâm mẹ. Mẹ rảnh rỗi thì giúp con việc phơi tã của Dương Dương thôi, con cứ đọc sách đi." Mấy tháng trước, ngoại trừ lớp xoá nạn mù chữ, ai dám đọc sách thì xác định là to chuyện rồi.
"Dương Dương, bà nội ôm cháu ra ngoài chơi có được không?" Mẹ Lâm vỗ tay trước người thằng bé, ra hiệu muốn bế Dương Dương.
Dương Dương quay đầu, đá đá chân, để Trần Ái Ân đặt nó xuống đất, tay nhỏ thì nắm lấy một ngón tay của Trần Ái Ân, "kéo" lấy cô hướng ngoài phòng đi.
Đi ra ngoài chơi, nhưng muốn ma ma cơ!
"Dương Dương..."
"Mẹ, được rồi, hai ta cùng nhau ra ngoài đi dạo một chút đi, vừa vặn con cũng có thể làm quen với đội sản xuất mình một chút."
"Ai, vậy thì tốt, mẹ dẫn con đi gặp vài người quen cho biết mặt." Trần Ái Ân nói vậy, mẹ Lâm rất vui vẻ, điều này nói lên gì, điều này nói rõ con dâu nhỏ là thật tâm muốn sống dài lâu với con trai bà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT