Sau khi Biên Duyên chuyển đổi năng lượng, cảm giác mệt mỏi do cuộc chiến vừa rồi mang đến đã biến mất, cô rửa sạch thịt hươu rồi ướp gia vị, rồi cầm một ít bánh ngọt xuống xe.
An An đang cùng chơi với một nhóm người, nụ cười vui vẻ trên gương mặt cậu bé vô cùng thú hút. Mọi người ngồi bên cạnh bờ sông, nói chuyện và đùa giỡn với nhau, đống lửa được dựng lên, phía trên khung nướng có thịt hươu đã ướp thấm gia vị, lớp vỏ bên ngoài xốp giòn, mềm mại tỏa hương thơm ra khắp nơi. Hương thơm từ nơi này tỏa ra khiến cho nhóm thợ săn đang nghỉ chân bên kia rất hay hướng mắt về chỗ họ. Đáng tiếc, đội viên của Vân Tô đều là những người bảo vệ đồ ăn rất chặt chẽ, khi họ ngửi được mùi thơm lượn lờ chóp mũi, có người đến với ý định mua một ít cũng sẽ bị cái trừng đầy hung dữ của họ dọa lui. Biên Duyên nhìn những người kia tủi thân, ngóng chờ, vừa nuốt nước miếng vừa cẩn thận đi từng bước về chỗ đồng đội mình, nụ cười trên môi cô cũng bắt đầu cong lên cao hơn. Đúng là, chỗ nào cũng có kẻ tham ăn nhỉ!
Một buổi chiều nọ, món ngon đã kéo gần khoảng cách giữa Biên Duyên và đội Chấp Băng.
Đội viên Chấp Băng nhìn Biên Duyên dẫn theo con trai lái xe đồ ăn rời đi, đôi mắt họ ánh lên sự luyến tiếc không nỡ, trong lòng từng người đều nghĩ nếu bà chủ Biên ở lại đoàn Chấp Băng của họ thì tốt quá rồi. Món hươu nướng vào xế chiều nay thật ngon, họ cảm giác mình sẽ nhớ đến nó một tuần.
Sau khi họ ăn xong món ngon do cô nấu, quay lại ăn đồ đầu bếp Chu làm, dù đây là món mới do ông ấy nghiên cứu ra, nhưng họ vẫn không còn mừng rỡ như trước nữa, dù sao không so sánh thì không có đau thương.
Mà một bên khác, khi Biên Duyên lái xe đồ ăn vào chợ thì lại phát hiện mọi người ở các quầy hàng xung quanh đều dùng ánh mắt u oán nhìn chăm chú vào mình. Xe đồ ăn của cô chạy lên một chút, ánh mắt của họ cũng di chuyển lên trước, những ánh mắt này thật giống như họ đang nhìn người đàn ông phụ tình bội bạc bỏ rơi vợ con đi ngoại tình vậy.
Ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người làm khóe miệng Biên Duyên co rúm lại, cuối cùng xe đồ ăn cũng dừng lại.
“Ngày mai tôi sẽ bán lại mà, cho nên đừng nhìn chằm chằm vào tôi giống như tôi làm chuyện gì xấu thế chứ, da gà da vịt gì của tôi dựng đứng lên cả rồi” Biên Duyên tắt động cơ xe, cô cầm bảng xin nghỉ ở trong tay, giọng điệu ỉu xìu nói với mọi người xung quanh.
“Nếu cô đã thốt lên lời này, thì chúng tôi yên tâm rồi”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT