Khi cậu ta đưa mắt nhìn lại đĩa bánh bao của bản thân thì vô tình nhìn thấy trên ống tay áo của anh họ dính một ít bột mì. Trong nháy mắt Lạc Hồng hiểu rõ chân tướng, cậu ta nhìn chiếc bánh bao trong tay không dám nói thêm gì nữa, chỉ biết cúi đầu nhắm mắt gặm từng miếng một. Nói thật thì dù chúng hơi xấu chút nhưng hương vị vẫn khá ngon, ngon hơn đồ ăn mấy ngày hôm trước nhiều.
Biên Duyên nhìn Lạc Hồng ấm ức vùi đầu gặm hết đống bánh bao “hình thù quái lạ”, lúc cậu ta ngẩng đầu nhìn cô đầy đáng thương, Biên Duyên chỉ cầm lên một chiếc bánh bao rồi thả vào trong bát của mình.
“Lạc Hồng, đây là tình cảm anh cậu dành cho cậu, cố ăn nhiều vào.” Sao đó cô còn vô tình bồi thêm một câu.
“Chị Biên, tôi chia bớt tình cảm của anh tôi cho chị được không?” Lạc Hồng ấm ức trợn mắt nhìn cô.
“Tình cảm anh cậu dành cho cậu nhiều tới mức tràn ra cả ngoài vỏ bánh bao, cậu phải từ từ cảm nhận.” Biên Duyên cười khúc khích, cô vẫn thích chiếc bánh bao trắng trẻo tròn trịa đáng yêu của bản thân hơn.
Lạc Hồng nghe vậy thì đưa mắt nhìn bác hai, đáng tiếc trong mắt bác hai của cậu ta bây giờ ngoại trừ An An thì chỉ còn bánh bao, quả thật không có ánh mắt dư thừa nào nhìn thấy cậu ta cả.
Xuyên suốt bữa sáng, ngay dưới ánh mắt u oán của Lạc Hồng mọi người ăn uống vô cùng vui vẻ. Cậu ta ăn xong hết những “tình cảm” anh họ dành cho bản thân thì xúc động muốn khóc đưa tay với lấy những chiếc bánh bao do Biên Duyên làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT