“Để dành cho Lạc Hồng.” Vân Tô cũng ghét bỏ cái bánh bao do tự tay anh làm ra, sau đó cứ thế mà đánh dấu nó cho Lạc Hồng còn đang ngủ say.
“Anh đừng có gói hết.” Biên Duyên thấy anh còn định ra tay nữa thì vội vàng ngăn cản.
“Tôi gói được cái nào cho Lạc Hồng hết, cô cứ để tôi gói mấy cái nữa xem sao.” Vân Tô cảm thấy hôm nay anh nhất định phải gói ra một cái bánh bao đẹp mắt mới được, ai bảo cái bánh bao trước đó quá xấu, làm hỏng hình tượng của anh.
“Vậy thì gói đi, anh cứ tiếp tục.” Biên Duyên nghe vậy thì khóe miệng giật mạnh. Lạc Hồng tội nghiệp lát nữa cố mà ăn hết đống bánh bao xấu tới ma chê quỷ hờn này của anh cậu đi.
Cũng may số bột mì cô ủ khá nhiều, bằng không thì Biên Duyên cũng không dám cho Vân Tô tiếp tục động thủ nữa.
Đến khi Biên Duyên gói xong chiếc bánh bao cuối cùng, cô nhìn số bánh bao đặt ở trước mặt Vân Tô khác biệt hoàn toàn với bánh bao của mình gói thì không nhịn được nói một câu: “Về sau anh tiếp tục cố gắng.”
Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, sau này cô tuyệt đối không để cho Vân Tô bước vào phòng bếp khi cô làm bánh bao nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT