“Ngươi là một vị quan tốt. Tạ Lăng, ngươi không sai, là ta sai rồi.”
Tạ Lão Tứ nghe thấy cái tên xa lạ mà quen thuộc ấy, nước mắt như mưa.
Hắn không phụ kỳ vọng của phụ thân, đường đường chính chính làm người, vững vàng mà làm quan.
Hắn đã chờ đợi ngày này quá lâu, lâu đến mức trên mộ tổ Tạ gia đã dựng lên bia mộ của hắn, huyện Lương Bình đã có một vị quan phụ mẫu mới, thư sinh mặt trắng Tạ Lăng đã trở thành một Tạ Lão Tứ đầy vết sẹo…
Lâu đến mức tiền đồ đã mất, cố thổ khó về.
Tạ Lăng nhìn Thành Ngọc Viện toàn thân đẫm máu, môi khẽ run, hồi lâu chẳng thể nói nên lời.
Người không phải thánh nhân, hắn tuy không hận, nhưng cũng không thể dễ dàng thốt ra chữ “tha thứ”.
Hắn quay người đi, không nhìn Thành Ngọc Viện nữa, mà bước đến chỗ có ánh nắng, thu lại chiếc ô đỏ, lặng lẽ đi tới bên cạnh Lưu Hoảng.
Lưu Hoảng toàn thân chấn động, vội dịch sang trái.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play