Hành động của Lưu Hoảng trôi chảy như nước chảy mây trôi, rõ ràng là có trình tự riêng, mang theo phong thái của một bậc cao nhân.
Thành Ngọc Viện thấy vậy, ánh mắt dần dần sáng lên, trong lòng đã tin đến năm phần. Nàng mím chặt môi, trong mắt tràn đầy hy vọng chờ mong.
Còn Lưu Hoảng thì chẳng quan tâm gì, hắn chưa bao giờ nhìn thẳng vào mắt người lạ.
Hắn ngồi xổm bên miệng hố quan sát, thấy lớp đất bên trong đã chuyển đỏ rực, bèn xúc than ra, mở nắp hai chiếc bình, đổ chất lỏng bên trong vào.
Ngay sau đó, hắn đặt hai bộ hài cốt cần hấp xương vào trong hố, rồi kéo một tấm chiếu khác phủ lên miệng hố.
“Đợi một canh giờ.”
Lưu Hoảng nói xong, đóng nắp hộp gỗ của mình, khoác lên lưng, rồi đứng sau lưng Chu Chiêu, không nhúc nhích nữa.
Không gian trong sân đột nhiên trở nên yên lặng.
Thành Ngọc Viện mắt đỏ hoe, chằm chằm nhìn vào hố đất, như thể có thể nhìn xuyên qua lớp đất để thấy ngay kết quả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play