“Thành Ngọc Viện sẽ không ngăn cản ngươi nữa, bây giờ ngươi có thể rời khỏi thành Thiên Anh rồi.”
Chu Chiêu bất lực nhìn Tạ Lăng cứ như cái đuôi bám theo nàng.
Hay thật, bên trái nàng là Lưu Hoảng, mặt che dưới chiếc đấu lạp, lưng đeo hòm khám nghiệm tử thi, còn bên phải là Tạ Lão Tứ—một kẻ tai tiếng khắp nơi, cầm chiếc ô đỏ quỷ dị…
Một vị tam đương gia danh nghĩa của Thiên Đấu Trại, một trại chủ trong bóng tối, thế này còn cần mặt mũi gì nữa không?Ai nhìn thấy hai người bọn họ, còn có thể nói Chu Chiêu là người bình thường sao?
Tạ Lăng lắc đầu: “Ta đã vào thành Thiên Anh, thì không còn trong sạch nữa. Trở về chỉ khiến gia đình thêm phiền muộn.”
“Tạ Lăng tài hèn sức mọn, nhưng nguyện đi theo Chu cô nương và A Hoảng huynh học khám nghiệm tử thi, điều tra án.”
“Hai người các ngươi vừa đến, chưa có ai tin cậy để sai khiến. Ta tuy kém cỏi, nhưng tuyệt đối trung thành với cô nương. Ta thấy A Hoảng huynh không thích giao thiệp với người khác, những việc hắn không tiện làm, ta có thể thay cô nương xử lý. Chỉ cần không phải là giết người phóng hỏa, vi phạm pháp luật.”
Khóe miệng Chu Chiêu giật giật. Ai nói Tạ Lão Tứ thật thà chất phác? Hắn chẳng phải vừa nhìn thấu điểm yếu của nàng ngay lập tức sao?
Hàn Đại Sơn là kẻ gió chiều nào che chiều ấy, tuy dễ dùng nhưng không thể đáng tin như Tạ Lăng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT