Cảnh Ấp bị ánh mắt của Chu Chiêu nhìn đến mức lạnh sống lưng, suýt chút nữa trượt chân, ngã thẳng từ mái nhà xuống.
“Bình thường hai người các ngươi phá án, đều không cưỡi ngựa mà chạy thẳng trên mái nhà thế này sao?”
Chu Chiêu gật nhẹ: “Khinh công giỏi, nhanh hơn ngựa. Người muốn giết ta, đuổi cũng không kịp.”
“Tiểu Chu đại nhân, vì cớ gì chúng ta lại đến phủ Đái gia? Chủ mộ năm xưa mang họ Đái ư? Người dưới trướng Đồng thừa có đến cả trăm, sao ngươi khẳng định được một nhà?”
Chu Chiêu khẽ gõ gõ thái dương mình, cười nói: “Tại hạ ngu dốt, nhưng từng đánh khắp Trường An.”
Quan lại triều đình mới nhậm chức nàng không dám nói quen hết, nhưng quan viên tiền triều, lục quốc quý tộc, đám đó ai mà chưa từng bị nàng “giáo huấn” vài trận? Người lớn không biết, trẻ con nhà họ ít nhiều cũng từng bị nàng đánh cho bầm dập.
Cảnh Ấp nghẹn họng, nửa ngày mới phun ra một câu: “Quả thực… thành tựu to lớn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play