Nhìn lại Giang Tuyết, gần như toàn thân đầy vết thương, mặt sưng vù, tóc tai rối bù, trông chẳng khác gì bị cả chục người đánh hội đồng.
Giang Hoãn thấy không thể đánh tiếp được nữa thì liền tức giận mắng: “Giang Tuyết, tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn dám giở trò, tôi lột da cô ra!”
“Cô đừng có mơ tưởng rằng đá tôi đi rồi thì có thể lên làm chính thất. Hôm nay tôi nói rõ ràng ở đây: Nếu tôi không muốn, thì không ai có thể bắt tôi ly hôn!”
“Tôi không nhường vị trí này, dù tôi có chết đi, thì dù cô có là con hồ ly tinh cấp bậc thượng thừa, cô cũng chỉ là một thứ thiếp!”
“Không, cô mẹ nó còn chẳng đủ tư cách làm thiếp nữa! Cô chẳng qua chỉ là một đống bùn nhão, dù có bám dính cũng chẳng ai thèm!”
“Cô nghĩ tôi dễ bắt nạt lắm à?”
“Đúng là mắt mù rồi!”
“Cô mà còn dám giở trò, không đơn giản chỉ là một trận đòn đâu, cùng lắm thì tôi băm cô ra cho chó ăn, rồi tự thú luôn!”
“Hai mươi năm sau, lão nương vẫn là một đại mỹ nhân như hoa như ngọc!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT