Giang Hoãn cười lạnh: “Không cần lý do gì cả, tôi đánh cô đấy, vậy thôi!”
Nói xong, cô tóm cổ áo Giang Tuyết rồi ra tay luôn.
Giang Tuyết yếu ớt, hoàn toàn không phải đối thủ của cô.
Cô ta chỉ biết ôm chặt mặt, sợ bị hủy dung.
“Aaaaa! Cứu mạng! Có ai không! Con đàn bà chanh chua này đánh người kìa, mau cứu tôi với!”
Giang Tuyết gào lên thê thảm.
Giang Hoãn lười đôi co, thấy cô ta che mặt thì đánh vào người, đấm thẳng vào lưng không chút nương tay.
“Oái! Aaaaa! Cứu với! Đau quá!”
Tiếng kêu khóc của Giang Tuyết vang khắp sân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT