Tạ Ninh liền đẩy hắn ra. Hứa Chính Lan dường như cũng đã quên mất chuyện vừa rồi, chỉ ngẩn người nhìn người mà trước đó không lâu còn chẳng màng đến an nguy của bản thân để cứu người khác. Lúc này, người chủ tiệm áo lụa đang tiếp đãi khách ở lầu hai.
Tầng một ngoài một tiểu nhị đang quét bụi thì không còn ai khác. Tiểu nhị trông như đã quen với cảnh này, cũng không bước lại can thiệp, ngược lại còn đứng khá xa để tránh né.
“Ngươi… ngươi vừa nói cái gì?” nàng dường như không hiểu lời Hứa Chính Lan, nét mặt thoáng vẻ ngơ ngác.
Hắn khẽ cười, buông tay Tạ Ninh ra, lại trở về dáng vẻ ôn hòa, lương thiện như trước, chống gậy lùi về sau mấy bước. Sau đó, hắn không mấy để tâm mà vỗ vỗ tay áo trắng như tuyết, như thể phủi đi tro bụi vô hình. Hứa Chính Lan dịu dàng nói:
“Chỉ đùa một chút thôi, dọa đến Tạ cô nương rồi sao?”
Bộ dạng lúc này của hắn lại không khác gì trước kia, vẫn là vị đạo trưởng tuấn tú luôn sẵn lòng giúp người, không cầu đền đáp, không oán trách. Nhưng điều này lại khiến nàng có cảm giác như hắn có hai khuôn mặt, liên tục thay đổi qua lại.
Ngay lúc Tạ Ninh chuẩn bị mở miệng, ánh mắt Hứa Chính Lan thoạt nhìn vô cùng dịu dàng, khóe môi khẽ nhếch như cười mà không cười, hắn liền chuyển hướng câu chuyện:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play