Ánh trăng hỗn loạn với ánh đèn, lúc ẩn lúc hiện, chiếu lên gương mặt ngọc của Hứa Phù Thanh, khiến khí chất của hắn nhu hòa thêm vài phần, trở nên dịu dàng và mềm mại. Ngón tay thon dài xinh đẹp của hắn dừng lại trên cổ tay Tạ Ninh, lực đạo tuy không mạnh, nhưng lại khiến người khó mà thoát ra được. Sau đó, hắn mỉm cười, nhẹ nhàng như mây gió, hỏi:
“Tạ Ninh quen biết thúc phụ à?”
Hỏi xong, Hứa Phù Thanh lại cúi đầu xuống, đến rất gần, như thể sợ nàng không nghe rõ lời mình, nói tiếp:
“Đúng rồi, suýt nữa thì quên, ngươi cũng từ Đông Kinh thành đến mà.”
Hương Tùng Mộc thuộc về hắn vương vấn trong hơi thở của Tạ Ninh. Khóe miệng nàng khẽ giật giật, nhìn về phía Hứa Vô Lan, nhíu mày nói:
“Hứa công tử?”
Không rõ xưng hô như vậy có hợp lễ hay không, nhưng nàng vẫn cứ gọi, bất chấp tất cả:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT