Tạ Ninh tròn xoe hai mắt, hơi trợn to, trên mặt lộ ra vẻ khó tin xen lẫn hoảng hốt, hiển nhiên là còn chưa hoàn toàn từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần.
“Tiểu… Tiểu phu tử, người … sao người lại… lại ở đây?”
Ve mùa hè kêu râm ran, nàng và hắn bốn mắt nhìn nhau. Hứa Phù Thanh không hề liếc nhìn Tần Ngọc, người đang đứng bên cạnh Tạ Ninh, dáng vẻ tiêu sái như thần tiên mà chỉ yên lặng nhìn nàng. Sợi dây cột tóc màu đỏ buộc lỏng mái tóc dài rủ xuống trước vai, ánh lên khuôn mặt tái nhợt của thiếu niên, khiến hắn thoạt nhìn hư ảo như bóng ma.
“Tạ Ninh.”
Giọng nói vẫn ôn hòa như cũ, nhưng lại mang theo một loại cảm giác kỳ dị khó diễn tả thành lời. Tạ Ninh theo phản xạ lùi về sau mấy bước, đến cả cây trâm đỏ chưa kịp lấy lại cũng không rảnh để ý tới Hứa Phù Thanh, sao lại xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ hắn đã biết từ sớm là nàng đêm nay sẽ ra ngoài gặp người, cho nên mới cố ý hỏi nàng có bận gì không? Nhưng nếu đúng thế, vậy Hứa Phù Thanh làm sao biết được nàng sẽ đi đâu? Biết được bao nhiêu? Nghĩ tới đây, nàng cảm thấy cả người lạnh sống lưng, chuyện này thật sự quá đáng sợ.
Hàng mi Tạ Ninh khẽ run, ánh mắt theo bản năng tránh né, không dám nhìn thẳng hắn. Tần Ngọc nhìn lướt qua Hứa Phù Thanh đang ngồi trên nóc nhà, sau đó tầm mắt lại rơi xuống gương mặt Tạ Ninh. Dường như hắn hoàn toàn không rõ chuyện gì đang xảy ra, còn khẽ giơ tay phẩy phẩy trước mặt nàng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT