Này… đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Tạ Ninh bị lời kia của Hứa Phù Thanh dọa đến chấn kinh, không rõ là mình nghe nhầm, hay là hắn nói sai, lời nói kia so với nàng, một người đến từ hiện đại, còn lớn mật hơn.
Mẹ nó. Chỉ dùng ngữ khí bình thản mà nói ra chữ đó đã đủ khiến người ta đỏ mặt, khiến nàng không khỏi nghi ngờ hắn đang giả vờ, nhưng rõ ràng hắn không thể nào đang giả vờ được. Nhưng… nhưng mà hắn lại là nghiêm túc sao?
“Tiểu phu tử?”Tạ Ninh cổ họng khô rát do phản ứng sinh lý, nhịn không được cất tiếng gọi. Thiếu niên kia dùng ngón tay tái nhợt của mình, từng vòng từng vòng quấn lấy mái tóc dài thoang thoảng hương thơm rơi trên vai nàng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve như đang lưu luyến không nỡ buông, khẽ “Ừ” một tiếng, âm cuối kéo dài vô thức, mang theo một loại ý vị khó hiểu.
Trong phòng thoang thoảng mùi hương gỗ tùng, như từng đợt sóng tràn vào xoang mũi Tạ Ninh, không cách nào tránh được. Cảm giác như… như muốn dùng sự dịu dàng đẹp đẽ đầy hư ảo đó để mê hoặc nàng, kéo nàng từng bước xuống địa ngục. Hô hô hô, Tạ Ninh há miệng hít thở.
Tạ Ninh không phải là Hứa Phù Thanh, đối mặt với tình cảnh này, thật sự không thể bình tĩnh được. Nàng quay đầu sang bên, giọng nói dồn dập:
“Người biết mình đang làm gì không?”
Cằm Hứa Phù Thanh khẽ động, nhẹ nhàng cọ qua vai nàng. Hắn nhìn vào căn phòng trống rỗng, ánh mắt có phần tan rã, mất thần; nhưng eo bụng lại như ngứa ngáy, tê rần, hơi thở gấp gáp, hô hấp hỗn loạn. Hắn lại nở nụ cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play