Ứng Như Uyển là người ở gần nhất, vội vàng chạy đến trước cửa phòng Tạ Ninh, đáng tiếc với sức lực của bản thân thì dù cố gắng thế nào cũng không thể đẩy được cửa ra, chỉ đành dùng sức đập cửa, dồn dập hỏi:
“Tạ Ninh? Xảy ra chuyện gì vậy?”
Tạ Ninh lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía cửa và cửa sổ, tất cả đều không hề có dấu vết bị mở ra từ bên ngoài. Vậy thì người trước mắt này đã vào bằng cách nào?
Nguyên tác chỉ là một tiểu thuyết lấy bối cảnh cổ đại bình thường, không phải truyện kỳ ảo, nên đương nhiên không có chuyện quỷ hồn xuất hiện. Tuy nói dáng vẻ của đối phương chẳng khác gì quỷ, nhưng rõ ràng vẫn là con người. Ánh mắt Tạ Ninh rơi xuống chiếc tủ đang mở rộng, đôi mắt nàng bỗng trợn to.
Không thể nào… Không lẽ hắn đã chui ra từ trong tủ? Nhưng sự thật rành rành trước mắt, dù không muốn tin cũng không được. Nói cách khác, sau khi nàng từ sân trở về phòng, suốt khoảng thời gian tiếp theo, vẫn luôn có một người trốn trong tủ.  Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến sống lưng nàng lạnh toát, một cơn rùng mình lan từ lòng bàn chân lên tận xương sống. Khiếp đảm đến hoảng hốt.
“Có người xông vào phòng ta.” Tạ Ninh vừa đáp lại Ứng Như Uyển, vừa nhìn chằm chằm vào nữ nhân mặc y phục đỏ như máu, đôi giày thêu cùng màu.
Móng tay đối phương thon dài, vẫn còn vương chút tơ máu, trông thật đáng sợ. Cổ nàng bị bóp mạnh đến nóng rát, cơn đau âm ỉ lan khắp da thịt. Tạ Ninh không dám lơ là, cũng không dám rời khỏi vị trí chắn trước bàn gỗ đang chặn cửa. Tay nàng nắm chặt chủy thủ, nhưng vẫn không kìm được run nhẹ. Nữ nhân trước mặt lại bật cười ha hả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play