Trong khoảnh khắc đó, Tạ Ninh thực sự nghĩ rằng mình sẽ ch.ết, bị Hứa Phù Thanh gi.ết theo cách này. Nàng gấp gáp muốn hít thở, theo bản năng mở miệng. Hắn lại dừng lại.
“Hô… hô…” Nàng từng ngụm từng ngụm thở dốc, như vừa thoát khỏi vực sâu.
“Tạ Ninh, ta giúp ngươi cầm máu.”
Thiếu niên nhìn nàng, vạt áo đỏ thẫm trên người hắn bị xé đến lộn xộn, xương quai xanh ẩn hiện dưới lớp vải. Làn da vẫn trắng nõn, nhưng môi lại nhiễm một mạt đỏ không bình thường. Cầm máu? Dùng cái phương thức kỳ quái này?
Vết thương nhỏ như vậy, không cần làm gì nó cũng sẽ tự cầm máu. Hơn nữa, đây thực sự là cầm máu… hay là hút máu? Tạ Ninh hoàn toàn không hiểu nổi suy nghĩ của hắn.
Nàng nhìn chằm chằm Hứa Phù Thanh, lòng vẫn còn hoảng hốt. Sau đó, hắn dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau qua vết thương nhỏ trên môi nàng.
Sau khi mất đi thị giác, thính giác của Tạ Ninh trở nên vô cùng nhạy bén, dường như có thể khuếch đại từng nhịp hô hấp của đối phương. Nàng nghe thấy rất rõ ràng, so với trước đây dường như có một chút thay đổi rất nhỏ.Mang theo một tia mất khống chế, hơi thở dường như có chút gấp gáp. Không biết có phải là ảo giác của nàng hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play