Thiếu niên lòng bàn tay hơi lạnh, nắm chặt lấy cánh tay Tạ Ninh. Hắn cùng nàng ánh mắt giao nhau, trong đáy mắt phản chiếu dáng vẻ có chút chật vật của thiếu nữ. Giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng: “Ngươi chạy cái gì, hồ lô ngào đường của ngươi rớt rồi.”
Nói xong, Hứa Phù Thanh chậm rãi rũ mi xuống, buông tay nàng ra, khom lưng nhặt lên một viên hồ lô ngào đường dính đầy bùn đất, nhìn chăm chú, nhẹ giọng nói: “Thật đáng tiếc.”
Tạ Ninh lập tức giật lấy viên kẹo từ tay hắn, mạnh tay ném xuống sông, rồi dùng khăn giúp hắn lau tay.
“Nó dơ rồi, đúng là đáng tiếc thật. Nhưng chỉ có hai văn tiền một xâu, ta vẫn còn bạc, có thể mua lại. Tiểu phu tử, người có muốn không? Ta mua cho người một xâu nữa.”
Nàng cười mỉa, phản ứng cực nhanh mà tiếp lời, không có lấy một giây do dự.Nói xong, tim Tạ Ninh đập thình thịch, phảng phất như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Không cần, ta không thích ăn hồ lô ngào đường.” Hứa Phù Thanh bỗng dưng cười, không rõ nguyên do.
Tại sao giá trị hảo cảm lại rớt? Tạ Ninh vẫn chưa tìm ra đáp án, chỉ có thể căng da đầu ứng phó với Hứa Phù Thanh. Hệ thống lúc này cũng không có bất kỳ phản hồi nào, nhưng ít nhất có thể khẳng định là giá trị hảo cảm chưa hoàn toàn rơi xuống số âm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play