Tạ Tri Tụng đứng im tại chỗ, áo khoác vắt hờ trên cánh tay, ánh mắt lạnh băng nhìn Giang Minh Nguyệt, lông mày nhíu chặt, thần sắc đầy căng thẳng.
Giang Minh Nguyệt ngồi dựa vào sofa, ngẩng cằm, không chịu yếu thế mà trừng mắt lại. Giọng cô bình thản nhưng có chút châm chọc: “Anh biết rõ lý do chúng ta kết hôn là gì. Tôi là con gái duy nhất của nhà họ Giang, nối dõi tông đường là trách nhiệm và nghĩa vụ của tôi. Bình thường, vợ chồng cưới nhau xong chưa tới một năm là có con rồi. Chúng ta cưới nhau ba năm rồi vẫn chưa có tin vui, chắc chắn là có vấn đề từ một trong hai bên."
"Bao năm nay tôi đều đi khám định kỳ, ai cũng biết thể chất tôi không dễ có thai. Tôi không thấy có gì to tát cả. Vậy mà chỉ vừa nhắc đến chuyện anh đi kiểm tra sức khỏe sinh sản, anh đã như thể tôi bắt anh uống thuốc độc vậy.”
Giang Minh Nguyệt ghét nhất cái kiểu cả ngày Tạ Tri Tụng tỏ ra lạnh lùng, cao cao tại thượng trước mặt cô.
Cô là người thừa kế duy nhất của Giang gia, cả một sản nghiệp lớn như vậy cần người kế tục. Trước khi hai nhà Giang – Tạ đồng ý cuộc hôn nhân này, đã nói rõ: anh phải ở rể, đứa con đầu tiên sinh ra phải mang họ Giang.
Cô cưới anh vì chuyện đó, nếu anh không muốn làm con rể nhà họ Giang, thì nên có bản lĩnh phản kháng lại người nhà anh ngay từ đầu, đừng để bị ép cưới cô rồi lại mang bộ mặt khó chịu như bây giờ.
Anh không dám cãi Tạ gia, bị ép cưới cô – thì đó là chuyện của anh. Đừng đem bộ mặt đó đến trút giận lên cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play