Dương Thiết Trụ không để Lâm Thanh Uyển phải đợi lâu lắm, đi ra ngoài 10 ngày, rốt cuộc phong trần mệt mỏi trở lại.
Lúc trở lại là buổi tối, Lâm Thanh Uyển vừa nằm xuống thì có người gõ cửa gọi nàng.
Mở cửa nhìn thấy Dương Thiết Trụ, Lâm Thanh Uyển không để ý chính mình bụng to lập tức nhào tới.
Dương Thiết Trụ nát tim nát gan tiếp nàng, sau khi ôm được trái tim còn nhảy oành oành. Sợ tới mức định vỗ mông nàng mấy cái, nhưng nghĩ tới nàng có thai đành phải ôm nàng vào nhà, vừa nói: “Lớn như vậy rồi còn như trẻ con ấy, không để ý tới bụng mình.”
Lâm Thanh Uyển cũng biết vừa rồi mình xúc động quá mức, vỗ ngực lấy lại bình tĩnh, đi vào phòng bếp làm đồ ăn cho Dương Thiết Trụ.
Buổi tối Lâm Thanh Uyển hầm một con gà, nàng và nhà tam phòng mới ăn một nửa, thừa lại rất nhiều. Canh gà vẫn còn nóng, buổi tối ăn màn thầu vẫn còn nóng. Lâm Thanh Uyển đặt nước lên bếp nấu, lấy bát và đồ ăn ra ngoài.
Lúc đi ra ngoài thì Dương Thiết Trụ đang cởi quần áo. Hắn đi ra ngoài mấy ngày nay không tiện tắm giặt người khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT